Lưu Kiều Kiều thấy Cẩm Sắt cứ hờ hững, chẳng buồn đáp lời, sao lại không đoán được tâm tư nàng còn đặt trên người vị đại phu ban nãy. Nàng không nhịn được buông lời châm chọc:
“Ngươi đúng là nông cạn, nhặt vừng bỏ dưa, tưởng hắn thật lòng thích ngươi sao? Người như vậy vừa nhìn là biết xuất thân thanh bạch, một đại phu như hắn, thật sự sẽ để mắt đến ngươi – kẻ làm thiếp cho người ta sao?”
Nghe vậy, Cẩm Sắt mới ngẩng đầu nhìn Lưu Kiều Kiều.
Thấy nàng nhìn mình, Lưu Kiều Kiều càng đắc ý, giọng nói càng thêm cay nghiệt:
“Không phải ta dội gáo nước lạnh đâu, nhưng nếu hắn thật lòng muốn ở bên ngươi, thì sao lại mặc kệ ngươi sống trong phủ của người khác? Nghĩ đến cũng chỉ là muốn chơi đùa thôi. Ngươi ở đây, hắn chẳng cần phí công thu xếp, sau này muốn rút lui cũng dễ như trở bàn tay, so với mấy kỹ nữ thanh lâu còn tiện hơn.”
Lưu Kiều Kiều nói không sai — trừ một điểm: nàng không biết Cẩm Sắt là yêu quái, vốn chẳng cần ai lo toan, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Còn mối quan hệ giữa nàng và Thẩm Phủ Đình, ngay từ đầu đã nói rõ — chỉ là một đoạn tình duyên ngắn ngủi.
Tuy nhiên có một điều Lưu Kiều Kiều nói trúng: Thẩm Phủ Đình quả thực không để nàng trong lòng. Với tính cách của hắn, nếu thật lòng thích nàng, sao lại có thể thản nhiên để nàng sống trong viện của Đào Xích? Rõ ràng là không quan tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play