Sau khi Thẩm Phủ Đình rời đi, suốt hai ngày liền không có tin tức gì, tựa như hôm đó hắn thật sự chỉ đến để tránh mưa.
Cẩm Sắt không đoán nổi dụng ý của hắn, bèn cũng chẳng buồn nghĩ nhiều. Dù sao thì hiện tại nàng cũng chẳng thiếu niềm vui.
Dãy viện bên cạnh có mấy cô nương được nuôi trong những “kim ốc” xinh đẹp, ngày nào cũng rảnh rỗi, luôn có thể bày ra vài chuyện để nàng xem. Ba người phụ nữ thì thành một vở kịch, mà các lão gia thì chỉ thỉnh thoảng ghé qua, nên các nàng ấy thừa thời gian để tán chuyện và ganh đua nhau.
Họa Mi hôm nay mới đến tìm nàng, hai hôm trước thì chẳng nói chẳng rằng đã bỏ đi, cũng chẳng giải thích nguyên do, Cẩm Sắt vốn chẳng mấy quan tâm. Họa Mi thì rõ ràng đang nghẹn chuyện khó chịu, trông như chỉ mong nàng mở miệng hỏi để tiện đường kể khổ về những ấm ức mình gặp phải.
Tiếc rằng nàng ta gặp phải Cẩm Sắt — nàng tuyệt đối không để người khác toại ý dễ dàng như vậy. Nàng ta càng khó chịu thì nàng lại càng thấy thú vị.
Dãy viện này mặt hướng ra hồ, phía trước là vô số thuyền hoa, từ xa xa truyền đến tiếng đàn dịu nhẹ cùng khúc ca du dương quấn quýt. Vị trí này so với tửu lầu trà quán cũng chẳng hề kém cạnh, nơi nơi đều là phong cảnh hữu tình, ánh nước lấp lánh.
Dưới tán cây đặt một chiếc bàn tròn, mấy cô nương dung mạo xinh đẹp đang ngồi hóng mát, trên bàn bày các món điểm tâm đủ loại, chính giữa đặt một bình rượu hoa quả, trông thật thư thái dễ chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT