Thẩm Phủ Đình hái xong thảo dược, lại cõng Cẩm Sắt quay về. Nàng cứ treo trên lưng hắn, không bước nổi một bước, hai chân như thể chỉ để trang trí. Mãi đến khi hắn cõng nàng vào tận phòng, chân nàng mới chạm đất.
Mấy tiểu yêu liền ùa tới, tranh nhau xoa bóp chân cho Cẩm Sắt:
“Cô nương, ngồi cưỡi có quen không ạ?”
Nghe vậy, Cẩm Sắt bật cười, ngước mắt nhìn Thẩm Phủ Đình. Quả nhiên thấy hắn đang dùng ánh mắt khó lường nhìn mấy tiểu yêu kia.
Lúc này mấy tiểu yêu đã không còn sợ hắn nữa, tất nhiên chẳng nhận ra sắc mặt hắn đang âm trầm. Vừa dứt lời, ba con đã bị Thẩm Phủ Đình tiện tay túm lấy ném thẳng qua cửa sổ. Những con còn lại thấy vậy lập tức sợ hãi bỏ chạy toán loạn.
Cẩm Sắt thấy thế càng buồn cười, đứng dậy khỏi giường bước đến bên hắn.
Gương mặt trắng trẻo của Thẩm Phủ Đình hơi tái, mồ hôi đã ướt đẫm hai bên thái dương, trông có vẻ không ổn. Thương thế trên người hắn vốn chưa khỏi hẳn, nay lại phải cõng người lên núi, lại còn bị Cẩm Sắt đùa giỡn cả đoạn đường, không ngất đi đã là may mắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play