Thuốc sắc lại cần chút thời gian, Cẩm Sắt trong lúc nhàn rỗi vô sự liền đưa mắt nhìn đến lọ thuốc trên án kỷ. Là nữ nhi, tất nhiên sẽ để tâm đến dung mạo, nếu để lại sẹo thì thật khó coi, cho dù là nữ yêu quái cũng không ngoại lệ.
Nàng cầm lấy lọ thuốc, đổ một ít ra đầu ngón tay, nhẹ nhàng bôi lên vết thương trên thân thể, động tác tỉ mỉ như đang thêu hoa. Thời gian cũng theo đó trôi qua không ít, chuyên tâm đến mức hoàn toàn không để ý rằng cửa ngoài vẫn chưa đóng.
Thẩm Phủ Đình sắc thuốc xong, bưng bát trở về, vừa vào phòng qua màn bình phong liền trông thấy một bức “mỹ nhân đồ” sống động hiện ngay trước mắt.
Rèm châu khẽ lay động, người trong phòng vén chăn ngồi dậy, tóc đen buông xõa, nửa che nửa lộ, vô cùng chói mắt.
Cẩm Sắt ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với ánh mắt Thẩm Phủ Đình qua rèm châu. Rèm nhẹ lay theo gió, lúc ẩn lúc hiện che đi chân mày ánh mắt của hắn, nhưng lại chẳng thể che được dáng vẻ nàng lúc này.
Sắc mặt nàng khẽ trầm xuống, vội vàng kéo chăn che thân. Phía bên kia, Thẩm Phủ Đình không hề dừng bước, vừa vào đã lập tức quay lưng rời đi, nhẹ nhàng đóng cửa lại, không hề có chút hoảng loạn hay thất thố nào, như thể cảnh tượng vừa rồi chẳng để lại gợn sóng gì trong lòng hắn.
Cẩm Sắt nhìn hắn rút lui một cách bình thản, bàn tay đang nắm lấy chăn khẽ khựng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT