Lúc này không ra tay thì còn đợi đến bao giờ?
Khi Cẩm Sắc vừa định bước lên, người trước mặt lại như làn khói tan biến, chớp mắt đã xuất hiện ở đuôi thuyền, ánh mắt đầy bi ai nhìn mấy chiếc lông chim đang trôi trên mặt nước: “Hai người nhất định phải cẩn thận, nếu rơi xuống nước… chắc chắn còn thảm hơn cả chúng.”
Sau một màn tàn sát trong làn nước, mùi máu tanh nhàn nhạt lan ra trong không khí. Hồ nước màu lam ngọc nhìn thì mỹ lệ, dễ chịu, nhưng lại là vũ khí giết người vô hình.
Cẩm Sắc khẽ nhíu mày liễu, nhìn người đứng nơi đuôi thuyền, lại thấy càng thêm thú vị.
Thẩm Phủ Đình vẫn điềm nhiên như thường, ánh mắt không rời khỏi Phong, dường như từ lâu đã biết người này không đơn giản.
Phong lại cầm lấy sào trúc, miệng ngân nga một khúc hát, tiếp tục đẩy thuyền đi tới. Khi vượt qua hang động, cuối cùng họ cũng đến nơi cần đến.
Hắn đưa hai người lên bờ, chỉ về phía bậc đá phía trước: “Hai vị mời đi, nếu cung chủ muốn gặp, tự nhiên sẽ có người đến đón. Xin đừng tùy tiện đi lại, kẻo gây họa đến tính mạng của chính mình~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT