Trong rừng im phăng phắc, đến cả những con chim đậu trên cành cũng cảm nhận được bầu không khí đè nén, vội vã giương cánh bay đi, tránh khỏi chốn này.
Quả là oan gia trời sinh, chẳng ai làm gì được ai, một hồi đối thoại lại kết thúc không vui. Hai người không nói một lời, tiếp tục lặng lẽ đi trong rừng sâu.
Hàng cây cổ thụ nối tiếp nhau san sát, mọi nơi đều mang cảm giác quen thuộc đến rợn người, chỉ một chút sơ sẩy là có thể lạc lối mãi mãi không thoát ra được.
Dù đã đánh dấu cũng vô dụng, tựa như lạc giữa sa mạc, nơi nào cũng giống nhau, không thể phân biệt nổi là đã đi qua hay chưa.
May mà Thẩm Phủ Đình có chút bản lĩnh, giữa lúc Cẩm Sắc rối như tơ vò thì hắn đã tìm được lối ra.
Trước mắt là những tảng đá màu đất vàng, mặt đất nứt nẻ từng mảng, hoàn toàn khác biệt với lớp thảm cỏ xanh rì trong rừng, tựa như bước vào một thế giới hoàn toàn khác. Làm người phàm thật khổ, nơi rộng lớn thế này lại phải dùng đôi chân để đi, thật mệt mỏi biết bao.
Cẩm Sắc đi một đoạn đã mệt đến rã rời, ngước mắt nhìn Thẩm Phủ Đình đang đi phía trước, giọng nói đầy tùy hứng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT