Trên đường đến kinh đô, cả đoàn không gặp thêm trở ngại gì, chỉ mất hơn nửa ngày đã đến nơi, cũng đến lúc mọi người chia tay.
Lúc từ biệt, Kỷ Thư và Cát Họa Bỉnh trò chuyện vui vẻ, chỉ là không nói một lời nào với Thẩm Phủ Đình, sự lạnh nhạt cố tình này, người tinh ý đều nhìn ra được.
Thẩm Phủ Đình dường như chẳng bận tâm, chỉ yên lặng đứng không xa chờ Cát Họa Bỉnh cùng rời đi.
Cẩm Sắt từ đầu đến cuối không xuống xe ngựa, cuối cùng vẫn là Cát Họa Bỉnh giữ đúng lễ, đặc biệt đến nói một lời từ biệt.
Kỷ Thư thấy Thẩm Phủ Đình không có phản ứng gì, cũng không còn tâm trạng nói thêm, lên xe ngựa rời đi.
Xe ngựa lăn bánh chậm rãi, bánh xe nhấc lên ít bụi mờ, chầm chậm hướng về phía cổng thành.
Cát Họa Bỉnh nhìn xe ngựa dần khuất khỏi tầm mắt, so với Cẩm Sắt, rõ ràng Kỷ Thư thân thiện hơn, mà Cẩm Sắt từ đầu tới cuối như chưa từng thật sự kết giao với họ, dù cả nhóm từng cùng nhau vượt hoạn nạn.
Hắn nhìn hồi lâu, chợt mở lời:
“Thẩm huynh thấy Cẩm Sắt cô nương là người như thế nào?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT