Lộc Hi đang trò chuyện cùng mẹ Ôn thì cửa truyền đến tiếng động. Một bóng người mặc tây trang bước vào – là Ôn Thanh Mặc.
“Ồ, Thanh Mặc, không ngờ con tới sớm như vậy. Mẹ còn tưởng con sẽ là người đến trễ nhất cơ đấy.” Mẹ Ôn vỗ vỗ chỗ bên cạnh trên sofa, ra hiệu cho Ôn Thanh Mặc ngồi xuống.
Ôn Thanh Mặc khẽ cười, nới lỏng cà vạt, ánh mắt lướt qua Lộc Hi như thể chẳng nhìn thấy cô, rồi dừng lại trên mặt mẹ mình:
“Làm sao có thể không tới sớm được, hiếm hoi mới có dịp cả nhà ăn cơm cùng nhau.”
“Con cũng biết là hiếm hoi à?” Bà trách nhẹ, “Ngày nào cũng chỉ biết làm việc làm việc…”
“Alpha mà không làm việc thì làm gì nữa? Bây giờ đang là thời điểm phấn đấu, mẹ cũng đừng ép anh ấy cứ phải về nhà mãi.”
Có lẽ vì nghe được tiếng động, ba Ôn bước ra từ thư phòng, vẻ mặt nghiêm nghị như thường lệ. Nhìn thấy ông, nụ cười trên môi Ôn Thanh Mặc cũng nhạt dần đi. Anh hơi khom lưng chào:
“Ba.”
Ba Ôn chỉ khẽ “Ừ” một tiếng, vẫn giữ vẻ nghiêm khắc như cũ:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT