Lục Thư Nghi thư thái nằm trong khách sạn, tự hỏi tối nay nên ăn gì. Cậu nhắn tin dò ý Tần Hành, nhưng anh nói tối nay có buổi xã giao. Xã giao chắc chắn không thể thiếu rượu, Lục Thư Nghi lo anh bị chuốc say nên đã cử thư ký đi đón anh.
Khi Tần Hành xã giao xong, Lục Thư Nghi đã sớm nhờ khách sạn chuẩn bị sẵn đồ giải rượu, rồi sốt ruột chờ anh về để mang đến phòng.
Nhưng Tần Hành không say lắm. Thấy Lục Thư Nghi dáng vẻ đó, anh bật cười, sau khi tiễn thư ký về phòng, anh vừa cởi áo khoác vừa hỏi: "Sao tự nhiên ân cần vậy?"
"Tôi nào có?" Lục Thư Nghi phủ nhận, cậu chỉ không muốn thiếu nợ ân tình nên mới làm vậy thôi. Cậu đặt canh giải rượu lên bàn nói: "Dù sao anh nhớ uống, tôi về ngủ đây!"
Lục Thư Nghi vội vàng chạy đi, sợ ở lâu thêm một giây lại nghe thấy lời nói kinh người nào đó.
Tần Hành cố gắng hoàn thành công việc trong mấy ngày đầu. Sau khi ký hợp đồng, anh có thời gian rảnh nên bảo thư ký sắp xếp việc du lịch.
Trước đó, khi Lục Thư Nghi tìm thông tin du lịch, thư ký vô tình nghe được cậu muốn đi lặn biển. Vì thế, anh cố ý hẹn một giáo viên lặn chuyên nghiệp đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play