Khi rời khỏi nhà hát, Lục Thư Nghi cảm thấy một tia vui sướng. Múa kịch với cậu vừa là sở thích, vừa là sự nghiệp. Lần này, cậu cảm thấy thất vọng với cách xử lý của một số lãnh đạo nhà hát, cũng không muốn tiếp tục làm việc với những người hèn hạ, nên việc rời đi là kết quả của sự cân nhắc kỹ lưỡng.
Khi Tần Hành đến đón cậu về nhà, cậu báo cho anh biết chuyện mình đã nộp đơn xin nghỉ việc, nhưng lại nghe Tần Hành nghi vấn: "Không phải đã tìm được bằng chứng rồi sao? Sao còn muốn nộp đơn xin nghỉ việc, cậu không múa nữa à?"
Lục Thư Nghi sững sờ một chút, tinh chuẩn nắm bắt được một lỗ hổng trong lời nói của Tần Hành: "Tôi còn đang nghĩ sao lại có người đột nhiên đưa video tập luyện của Dư Dĩ Đồng cho tôi, là anh sắp xếp đúng không?"
Tần Hành không ngờ Lục Thư Nghi lại chú ý đến điểm này, tức khắc á khẩu không trả lời được, quả thật là anh đã tự ý tìm người lấy video và giao cho Lục Thư Nghi.
"Cảm ơn." Lục Thư Nghi nói: "Nhưng không liên quan đến chuyện này, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian."
Cậu chưa từng nghĩ quá nhiều, nếu có một ngày cậu không còn múa kịch nữa thì sẽ làm gì. Một số tiền bối trong ngành, hoặc là chuyển hướng sang giới giải trí, hoặc là ở lại nhà hát làm giáo viên hoặc các công việc liên quan khác. Nhưng hai con đường này, Lục Thư Nghi đều sẽ không chọn, cậu không muốn dễ dàng từ bỏ việc mà mình đã theo rất lâu.
"Nếu đã vậy, tuần sau tôi có công tác, cậu có muốn đi cùng ra ngoài chơi một chút, coi như đi du lịch không?" Tần Hành thấy Lục Thư Nghi không để ý chuyện anh tự ý điều tra video, vì thế chuyển đề tài hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play