Nguyễn Du Du vốn dĩ muốn nhanh chóng về nhà để giải quyết vết bầm tím trên cổ tay nên cô đã đeo bùa chữa thương vào tay từ buổi trưa và khi đến bữa ăn tối, Thẩm Mộc Bạch quay về thì vết thương sẽ gần như khá hơn nhưng cô lại do dự khi lên xe.
Nếu cô không đến Dược Hoa chứng tỏ là đang cố gắng che giấu điều đó, Thẩm Mộc Bạch chắc chắn sẽ nghi ngờ, nếu cô không có một cái cớ hoàn hảo thì không cần phải đợi đến bữa tối, có lẽ anh sẽ về nhà ngay để xem chuyện gì đã xảy ra với cô. Vết thương chắc chắn không thể che giấu được.
Tốt hơn hết là cứ đến đó, cứ đến Dược Hoa ở với anh buổi chiều như thường lệ. Dù sao bây giờ trời lạnh, ngoài chiếc áo khoác ra, cô vẫn còn mặc áo len bên trong, vết ngón tay bầm tím ở phía trên cổ tay một chút, miễn là cô không xắn tay áo lên, anh sẽ không bao giờ phát hiện ra. Cô sẽ bí mật sử dụng một chiếc bùa chữa thương vào ban đêm và vết bầm sẽ được chữa lành vào sáng sớm hôm sau, vấn đề này trôi qua rất nhẹ nhàng.
Sau khi nghĩ kĩ càng, Nguyễn Du Du trực tiếp đến Dược Hoa.
Thẩm Mộc Bạch hơi ngạc nhiên khi Nguyễn Du Du phải đến câu lạc bộ ăn tối vào thứ sáu hàng tuần, dù trời mưa hay nắng.
Một người là người anh em thiểu năng, người kia là một cô bé dễ thương ngoan ngoãn. Hai người này đều thuộc kiểu cách trong sáng, không thể nào làm ra chuyện có lỗi với anh được. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ là cô bé kiên trì như vậy chưa một lần bỏ lỡ khiến anh có chút hiếu kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT