Bụng của Nguyễn Du Du đang lớn lên từng ngày.
Cô với Thẩm Mộc Bạch mỗi ngày cùng nhau đi làm, các đồng nghiệp trên công ty đều biết rõ thân phận và chăm sóc cô rất tốt. Vào buổi trưa, vẫn có thể đến văn phòng của Thẩm Mộc Bạch để nghỉ trưa. Vì vậy, cô không hề cảm thấy vất vả.
Nhưng Thẩm Mộc Bạch luôn lo lắng cho cô. May mắn thay, sau khi điều dưỡng, cơ thể Nguyễn Du Du không còn say xe hay ốm nghén nữa, sức khỏe tốt lên rất nhiều.
Cô không phải là người kén ăn nhưng cô rất thích ăn đồ ngọt, bánh ngọt, trái cây, chocolate, v.v… Mỗi ngày đều phải ăn một chút, Trương Viện Trưởng lo lắng cô sẽ có lượng đường trong máu quá cao nên mỗi lần đều tỉ mỉ xem hết các mục kiểm tra của cô.
“Tiểu Bạch.” Nguyễn Du Du ôm cái bụng lớn đi vào văn phòng tầng trên cùng, Thẩm Mộc Bạch vội vàng đứng lên, đỡ cô ngồi ở trên sofa phía sau bức màn che lớn, dùng bàn tay to âu yếm sờ sờ bụng của cô, “Du Du có mệt lắm không?"
“Không mệt.” Nguyễn Du Du lắc đầu, từ trong túi của chiếc váy bầu lấy ra một thỏi chocolate, bóc ra nhét vào trong miệng, thỏa mãn với ánh mắt cong cong.
Thẩm Mộc Bạch buồn cười nhéo cái mũi nhỏ của cô, “Sao em lại thích đồ ngọt như vậy, đứa bé trong bụng em thực sự là từ đường tinh chuyển kiếp đầu thai sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT