Giang Ly Thanh ước chừng cho dù có dùng hết pháp bảo trong nhẫn trữ vật, e rằng cũng không chống nổi bầy quái ngư này.
Nhất là trong bí cảnh này, rất nhiều pháp bảo cao cấp mà lão đầu trong nhẫn cất giữ đều không dùng được, chỉ có một số ít pháp bảo là dùng được, mà nàng vẫn chưa nghiên cứu kỹ, sử dụng chưa thuần thục. Pháp bảo nàng dùng thành thạo nhất chỉ có sợi dây kia, nhưng một lần cũng chỉ trói được hai con, còn đàn cá thì đông vô kể.
Lũ cá bay vẫn trừng mắt nhìn chằm chằm nàng và Sơn Cao, chưa lập tức tấn công.
Giang Ly Thanh tất nhiên cũng không dám ra tay trước, thậm chí tay nàng cũng không dám động đậy, không dám đưa tay vào nhẫn trữ vật lấy pháp bảo, sợ chỉ cần cử động một chút thôi là đám này sẽ lao lên xé xác nàng ngay.
Sơn Cao vẫn đang run rẩy nói: “Ngươi mau nghĩ cách đi, làm sao bây giờ? Bị mấy con mắt cá chết này nhìn chằm chằm, ta sắp đứng không nổi nữa rồi!”
Giang Ly Thanh ôm chặt lấy nó, nghiến răng nói: “Ta làm sao biết phải làm sao? Nhiều thế này, chúng ta không đối phó nổi đâu.”
“Vậy phải làm sao đây? Nếu ta bỏ ngươi lại, có khi còn xông ra được.” Cõng theo một người đúng là ảnh hưởng đến sức lực của nó. Nó rất hối hận, sớm biết vậy đã không mắng cái bà chằn Chúc Văn Âm là ngu rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT