Trong lúc giao chiến, Vệ Khinh Lam tranh thủ liếc nhìn Giang Ly Thanh, thấy nàng đang chăm chú đào sừng của Phu Chư, máu me be bét, không khỏi cạn lời.
Chúc Văn Âm dĩ nhiên cũng nhìn thấy cảnh đó, trong lòng vô cùng phức tạp. Nói nàng không giúp thì cũng không đúng — nàng trói được bốn con Phu Chư liền một lúc. Nhưng nói nàng có giúp thì cũng kỳ — nàng lại không giết dứt khoát con nào, mà cứ đào sừng từng con một, mất cả nửa ngày mới lấy được một chiếc, khiến cho mặt mũi, quần áo dính đầy máu, không hiểu trong đầu nghĩ cái gì.
Chúc Văn Âm bản thân bị thương nặng, giết được hai con Phu Chư thì đã gần kiệt sức. Thấy Vệ Khinh Lam vẫn còn ứng chiến thoải mái, nàng cắn răng lùi về bên Giang Ly Thanh, nói với nàng:
“Ngươi dùng pháp bảo của ngươi để trói Phu Chư, ta giúp ngươi đào sừng.”
Giang Ly Thanh không ngờ có người tranh giành công việc mệt mỏi này, lập tức ném luôn cho nàng:
“Được, cho ngươi. Nhưng nói trước, sừng là của ta, ngươi không được giành.”
Chúc Văn Âm nghiến răng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play