Vệ Khinh Lam thấy nàng nhắc đến An Như Hứa, liền liếc nhìn nàng một cái, nhưng không nói gì.
Bí cảnh này khác hẳn với những bí cảnh mà hắn từng vào trước kia. Nếu như Giang Ly Thanh đoán đúng, thì bí cảnh này có lẽ không chỉ là một bí cảnh đơn lẻ.
Nơi đây vừa có truyền tống trận thượng cổ, vừa có hung thú cao giai, lại thêm nhiều điều khó lường. Đệ tử các môn phái sợ là khó mà ứng phó được. Ngay cả Chúc Văn Âm, đệ tử nội môn, mà cũng bị thương thê thảm như vậy, nếu không nhờ Giang Ly Thanh phái Sơn Cao đi cứu, e rằng nàng đã thành món ăn trong miệng Vũ La.
Chúc Văn Âm vốn là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, lại tu luyện kiếm thuật ngự thú, nếu không gặp phải yêu thú lợi hại, hơn nữa không chỉ một con, thì cũng không đến nỗi không thể tự bảo vệ bản thân như bây giờ.
Điều đó cho thấy trong bí cảnh này có rất nhiều hung thú cao giai, dù quy định chỉ cho phép tu sĩ Trúc Cơ trở xuống tiến vào, nhưng lại tồn tại nhiều yêu thú vượt cấp như vậy, điều này hoàn toàn trái ngược với giới hạn và quy luật thông thường của bí cảnh.
Đi một đoạn, Giang Ly Thanh lại hái được hai gốc Tuần Thảo, nàng vui mừng ngắt một quả, định bỏ vào miệng ăn, nhưng nghĩ đến Vệ Khinh Lam mới hồi phục năm phần, bèn tiếc rẻ đưa cho hắn:
“Vệ sư huynh, huynh ăn đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play