“Viên dạ minh châu này thật sự quá lớn!”
“Còn cả hộp trân châu này nữa, hơn trăm hạt! Không phải ta chưa từng thấy qua, chỉ là có năm nọ tiến cung bái kiến Thái hậu, thấy trên đầu bà đội mũ cài trân châu Đông Hải, mà châu ấy cũng không to được bằng đám này, ít nhất nhỏ hơn một vòng, mà sắc nước thì cũng không rực rỡ bằng.”
“Quả không hổ là người trong Tiên môn, ra tay chẳng phải vật phàm.”
“Dù rằng lần này chỉ là bận rộn uổng công, lại còn nhận lầm người, nhưng cũng đâu cần phải tặng lễ hậu thế này để tạ lỗi.”
Bùi phu nhân nói liên tiếp mấy câu, thấy Bùi thành chủ liên tục gật đầu, chỉ riêng con trai mình vẫn trầm mặc không nói, bà không khỏi thở dài:
“Vinh ca nhi, may là con với vị cô nương kia chỉ mới gặp nhau có một lần, lại chưa kịp nói mấy câu, chứ nếu thực lòng động tình, sinh ra cái tâm ‘không nàng không cưới’ thì chuyện này quả thật khiến người ta khó mà chấp nhận nổi.”
Bùi Vinh im lặng gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT