Buổi sáng tỉnh dậy không thấy Trịnh Tắc đâu, Chu Chu có hơi không quen. Giờ thấy người rồi, nụ cười trên mặt y là thật lòng thật dạ. Y ngó trái ngó phải, bốn bề vắng vẻ, không nhịn được duỗi tay ôm lấy Trịnh Tắc một cái, khuôn mặt áp vào lồng ngực nóng hổi của đối phương, rồi mới chịu buông ra.
Trịnh Tắc tâm tình đang tốt, cũng chẳng so đo gì cái ôm ngắn ngủi ấy, chỉ thân mật nhéo nhéo sau cổ y một cái rồi thôi.
Chu Chu bị hắn ôm một cái mà cười càng rõ ràng, trong lòng cũng càng thêm thích Trịnh Tắc. Ừm, có điều... chuyện này tuyệt đối không thể để Trịnh Tắc biết! Chu Chu thầm nghĩ, bằng không hắn lại càng thêm đắc ý.
Mà thật ra Trịnh Tắc đã sớm rất đắc ý rồi. Càng gần ngày thành thân, hắn càng vui ra mặt, đến cả cha Trịnh cũng nói hắn cười suốt cả ngày đến mức người ta nhìn phát ngấy, mẹ Trịnh thì bảo hắn cứ đờ ra, cười đến choáng cả đầu.
Trịnh Tắc chẳng thèm cãi, mặc cho nhị lão nói sao cũng được — nhà ai cưới phu lang mà lại không đắc ý? Dù sao hắn chính là đắc ý. Còn Chu Chu thì khác, nghe cha mẹ Trịnh nói vậy lại chẳng có phản ứng gì, dường như thật sự lo hắn bị choáng, còn nghiêm túc hỏi: “Có cần đi khám đại phu không?”
Một chốc không biết y là thật không hiểu, hay giả vờ không hiểu. Trịnh Tắc chỉ muốn túm y tới mà cắn cho hai cái vào mũi.
Cha con nhà họ Trịnh sáng sớm đánh xe bò đến thôn Hà Đuôi thu heo. Lần này thu được hai con, đều là mấy hôm trước cha Trịnh đi dạo quanh thôn tìm giống heo. Sáng nay mang theo con trai đi xem kỹ lại lần nữa, hai bên đều thấy không có vấn đề, liền kéo về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play