Vân Tô xuyên không vào một quyển tiểu thuyết niên đại lấy bối cảnh trên hải đảo.
Vừa xuyên đến đã gặp ngay cảnh chết đuối giữa biển khơi. Theo nguyên tác, nữ chính sẽ xuất hiện đúng lúc và cứu cô lên bờ.
Sau đó, màn anh hùng cứu người của nữ chính bị nam chính – một vị đoàn trưởng ngang qua chứng kiến. Nam chính cảm động trước lòng tốt và vẻ đẹp thuần khiết của nữ chính, đưa cô thoát khỏi gia đình ăn thịt người và bước vào cuộc sống mới trong đại viện.
Nữ chính từ đó tung hoành trong đại viện, một thai sinh đôi, chồng thăng chức, trở thành phu nhân nhà máy gia công hải sản quốc doanh duy nhất trên đảo.
Nhưng… Vân Tô – người đầu tiên giúp nữ chính tỏa sáng – lại có kết cục thê thảm.
Vì cứu người quá vội, cô bị rách quần áo, vừa lên bờ đã bị một tên lưu manh ôm lấy, ép gả cho hắn. Cuộc hôn nhân đầy bạo lực khiến cô sẩy thai, cuối cùng chết thảm trên đường ôm con.
Cái kết của cô chỉ nhận được từ nữ chính một lời… “Thật đáng tiếc.”
Xuyên đến lần này, Vân Tô chỉ muốn cười khẩy hai tiếng.
Chết đuối ư? Không có cửa!
Gả cho lưu manh? Lại càng không!
Làm nền cho nữ chính? Xin miễn đi!
Vân Tô quyết định tự mình bơi vào bờ, mở ra một con đường mới.
Kết quả, lại vớt được… một anh đại soái ca!
Quý Hướng Thiên – bác sĩ quân y – không ngờ kỳ nghỉ phép về thăm ba mẹ lại gặp sự cố giữa biển khơi. Tưởng lần này chết chắc, ai ngờ lại được một cô gái xinh đẹp cứu sống.
Mà trái tim anh, kể từ lúc ấy… cũng chẳng còn yên ổn.
Quý Hướng Thiên quyết định: “Lấy thân báo đáp!”
Một lòng theo đuổi ân nhân cứu mạng.
Còn Vân Tô, đối diện với vị bác sĩ đẹp trai này, ban đầu còn nghĩ anh cũng chỉ là một nhân vật phụ từng “nâng đỡ” nữ chính. Do dự một hồi, cô… đồng ý.
Trong đại viện dạo gần đây có hai tin vui khiến mọi người xôn xao:
– Nhị đoàn đoàn trưởng
– Con trai viện trưởng quân khu bệnh viện
…Cùng cưới vợ, lại cùng một ngày, và… đều là những cô gái xuất thân từ làng chài.
Ai nấy đều mong chờ xem náo nhiệt.
Nhưng rồi—
Vợ của đoàn trưởng xinh đẹp, dịu dàng, hiền lành, biết bắt cá, nấu ăn, kiếm tiền, còn sinh liền hai quý tử.
Vợ của quân y – ngoài nhan sắc ra… thì không có điểm nào nổi bật.
Người ta nhìn nữ chính vì danh tiếng, vì họ hàng cực phẩm mà lao đao vất vả.
Ngày thì trông con, đêm lại cật lực làm thêm đến mức thần kinh suy nhược.
Còn Vân Tô? Mặc kệ những lời đàm tiếu ngoài kia. Cô chỉ quan tâm đến cuộc sống hiện tại của mình.
Quý Hướng Thiên, đang thay tã cho con gái, nhìn vợ mình cười tươi tắn rạng rỡ, lòng thầm nghĩ:
“Cuộc sống như thế này… cũng thật hạnh phúc.”