Đêm đó không nói gì, sáng hôm sau An Cẩm Thư đã bò dậy. Dùng xong bữa sáng, nàng chờ đợi mãi, ngó nghiêng khắp nơi cuối cùng cũng mong được Cố Kinh Thần đến.
Gặp được đối phương, An Cẩm Thư mới thở phào nhẹ nhõm, may mà đối phương giữ lời hứa, nếu lại thất hẹn như lần trước thì nàng sẽ thật sự tức giận. Bạc trắng bỏ ra mà cứ bị đối phương trêu đùa hết lần này đến lần khác thì dù là nàng cũng không thể nhịn mãi được.
Ngồi lên xe ngựa, hai người liền đi về phía Giang Xuân Lâu. Đi được nửa đường, An Cẩm Thư nghe thấy bên ngoài náo nhiệt vô cùng, bỗng nảy ra ý muốn kéo Cố Kinh Thần xuống xe ngựa, nói muốn đi dạo một chút. Cố Kinh Thần tuy mặt mày khó chịu nhưng vẫn chiều ý nàng, xuống xe ngựa đi bộ cùng nàng.
Đường phố Dương Châu quả thực náo nhiệt vô cùng, trên đường đủ loại người khiến An Cẩm Thư hoa cả mắt. Tiếng rao hàng của tiểu thương xen lẫn tiếng nói chuyện của người đi đường tuy ồn ào nhưng cũng toát lên hương vị nhân gian khói lửa.
Đi trên phố, An Cẩm Thư nhìn các cửa hàng bán đủ loại đồ vật hai bên đường, cảm thấy mọi thứ đều mới lạ. Nàng vốn không thích đi lại, trước kia thỉnh thoảng vung roi, sau này cây roi của nàng đã bị nàng vứt xó bụi bặm rồi. Hôm nay ra ngoài đi dạo lại thấy thú vị.
“Tiểu thư người xem, chiếc trâm bươm bướm này thật đẹp!” Tiếng Hồng Lý hưng phấn vang lên, An Cẩm Thư dừng bước đi tới.
Người bán hàng là một kẻ có mắt nhìn người, thấy Hồng Lý gọi tiểu thư, lại thấy An Cẩm Thư ăn mặc gấm vóc lụa là thì biết ngay là con nhà quyền quý. Lập tức cười xu nịnh: “Cô nương có mắt nhìn thật. Chiếc trâm này được làm từ vỏ sò ngũ sắc ở Đông Hải mài giũa ba tháng mới thành đó. Cô nương xem màu sắc trên đó, chính là màu sắc tự nhiên của vỏ sò ngũ sắc đó, vỏ sò đã hiếm, vỏ sò ngũ sắc lại càng hiếm hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play