An Cẩm Thư cũng khoan thai hành lễ với đối phương: “Tiểu nữ An Cẩm Thư bái kiến phu nhân, bái kiến Mộc tiểu thư.”
Nàng vừa cất tiếng, ánh mắt Chu thị lập tức bị thu hút. Nhìn thấy nàng, Chu thị lập tức vui vẻ ra mặt, tiến lên tháo chiếc vòng ngọc bích trên tay mình, nắm lấy tay nàng.
“Thường nghe tổ mẫu con nhắc về con, lần trước gặp con con còn là một đứa bé tí xíu thế này.” Chu thị khoa tay múa chân một chút, rồi cảm thán: “Lâu ngày không gặp đã thành đại cô nương rồi. Hôm nay đến vội vàng cũng không chuẩn bị quà gì, chiếc vòng này coi như quà gặp mặt vậy, thứ không quý giá mong con đừng chê.”
Đối phương thân thiết khiến An Cẩm Thư có chút bối rối. Dường như nàng và đối phương thường xuyên qua lại vậy, nhưng trong ký ức của nàng, cả đời trước lẫn đời này nàng đều không có giao thiệp gì với Chu thị này.
“Vòng tay rất đẹp, đa tạ phu nhân đã nhường. Con sẽ cất giữ cẩn thận.” An Cẩm Thư vuốt ve chiếc vòng tay trên tay, cười rạng rỡ nói, vẻ mặt không hề giả tạo. Chu thị nhìn thấy cũng yên lòng.
Nghe nói đại thiếu gia nhà An gia mười một năm chinh chiến bên ngoài, mang về mấy xe châu báu đều tặng cho tiểu muội này, đủ thấy sự yêu thương của chàng đối với nàng. Nếu có thể khiến đối phương có thiện cảm, đến lúc đó nói vài lời tốt đẹp thì đó sẽ là một chuyện tốt lớn đối với Mộc gia!
“Chẳng hay tổ mẫu gọi tôn nhi tới đây có việc gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play