Đã nói muốn làm tư ấn cho Cố Kinh Thần thì không thể tùy tiện tìm một khối ngọc tầm thường cho qua chuyện. Vừa nãy ở Quân Lan Các, An Cẩm Thư vì muốn tỏ vẻ tùy ý mà bịa đại một cái cớ, giờ về đến phòng nàng mới thấy đau đầu. Trong phòng nàng có rất ít nguyên liệu có thể dùng để làm tư ấn, mà đều là những thứ bình thường, dĩ nhiên là không dùng được rồi.
Nàng nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhớ ra chỗ tổ mẫu có một khối ngọc quý. Nếu có thể xin được thì chẳng cần tốn tiền mua nữa. Thế là nàng gọi Hồng Lý và Lục La, hăm hở chạy tới Như Ý Viện.
Vừa tới cửa Như Ý Viện, An Cẩm Thư đã thấy mấy bà vú và nha hoàn lạ mặt. Nhìn y phục và cách ăn mặc của họ thì không phải người của Đô Hộ Phủ.
Hồng Lý lập tức thì thầm: “Là Phu nhân Thái thú cùng gia quyến tới thăm.”
An Cẩm Thư nhướng mày, Thái thú Dương Châu họ Mộc. Nàng có chút ấn tượng, nếu không nhầm thì nhà ông ta có một tài nữ ba tuổi đã biết làm thơ, bảy tuổi thành phú, năm nay vừa vẹn cập kê.
Dừng lại một lát, An Cẩm Thư nhấc bước đi về phía chính điện. Các nha hoàn bà vú đứng gác cửa chỉ thấy một thiếu nữ thướt tha uyển chuyển bước tới từ đằng xa, ai nấy đều há hốc mồm.
Thiếu nữ ước chừng mới mười một, mười hai tuổi, đôi mày thanh đạm như nước mùa thu, làn da ngọc mịn màng theo làn gió nhẹ. Mỗi bước sen khẽ chuyển, trâm ngọc trên tóc leng keng. Nàng đi giày thêu hoa sen vàng, mặc tùy la sen ngọc tơ lụa mềm mại, dáng vẻ yểu điệu thướt tha như tiểu tiên tử hoa sen, khiến lòng người sinh lòng yêu mến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT