Đưa họ lên nhã gian tầng hai xong, tiểu nhị như chạy trốn, không thèm giới thiệu món ăn nào cả. Không lâu sau, một tiểu nhị khác trẻ hơn, cười hì hì vào phòng hỏi Cố Kinh Thần và đoàn người muốn gọi món gì.
“Mang tất cả món tủ và món mới của quán lên một phần.”
“Hơi nhiều đó a đệ.” An Cẩm Thư nhỏ giọng cắt ngang chàng: “Ăn không hết thì lãng phí lắm, cứ gọi vài món tùy ý thôi.”
“Hôm nay ta mời khách, a tỷ chắc chắn muốn gọi vài món tùy ý sao?” Cố Kinh Thần nhếch môi nhìn An Cẩm Thư đối diện: “A tỷ phải suy nghĩ kỹ đó...”
Cứ tưởng chàng đang ám chỉ rằng chàng không đủ tiền cho bữa sau, An Cẩm Thư cảm thấy mình rất cần phải về nói với mẫu thân mình, tăng tiền tháng cho Cố Kinh Thần. Tứ thiếu gia đường đường của Đô Hộ Phủ mà cứ than nghèo mãi thì thật là mất mặt.
“Hôm nay cứ ăn đại vài món, hôm khác chúng ta lại đến.” An Cẩm Thư nói dối.
Thật ra nàng muốn tiêu hết số bạc ít ỏi trong túi Cố Kinh Thần, nhưng lại sợ phá hỏng hình tượng tỷ tỷ chu đáo của mình, đành phải đè nén trái tim đang rạo rực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT