An Cẩm Thư khó hiểu nhìn Hồng Lý rồi lại nhìn mẫu thân mình, sau đó phì cười một tiếng.
"Nơi đó cũng chẳng có nơi nào khác để đi. Chẳng lẽ nàng ấy rớt xuống cung phòng rồi sao?"
Khúc thị lườm nàng một cái: "Con còn cười được nữa! Người ở sân con mà mất tích, nếu xảy ra chuyện gì thì đó là do Đô Hộ phủ chúng ta chiếu cố không chu toàn. Con mau dậy đi, chúng ta cùng đi tìm."
An Cẩm Thư cũng biết chuyện nghiêm trọng, không còn giỡn nữa, gật đầu, vén chăn xuống giường.
Sửa soạn xong, các nàng đầu tiên đến cung phòng, gọi người vào trong tìm kiếm, cũng không thấy dấu vết rơi xuống nào.
An Cẩm Thư cũng nhìn quanh khắp nơi, không thấy chỗ nào có vẻ bất thường rõ rệt. Nhưng khi nàng định rời đi, lại nhìn thấy một dấu chân ở bụi cỏ thấp.
Gần hai ngày không mưa, dấu chân này không rõ ràng lắm. An Cẩm Thư sợ mình nhìn nhầm, bèn đưa bó đuốc lại gần hơn. Dưới ánh đèn dầu, dấu chân tuy không rõ nhưng vẫn có thể nhìn ra hình dáng rõ ràng, cũng nhìn ra là dấu chân mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play