Trần thị tự mình thao thao bất tuyệt, lời nàng ta nói từng chữ từng chữ như lưỡi dao cùn từ từ cắt vào da thịt An Cẩm Thư, khiến nàng xé bỏ lớp da mặt giả tạo, để lộ sự ích kỷ và tự lợi của mình ra giữa không khí, làm nàng không còn chỗ dung thân.
Nàng nhớ lại lúc trước để có được sự tín nhiệm của Cố Khanh Thần, nàng đã đưa ra con dấu riêng của mình. Khi đó, ý nghĩ của nàng rất đơn giản: nếu một ngày nào đó Cố Khanh Thần nhất định sẽ bước lên vị trí đó, An gia nếu khó thoát kiếp nạn, thì nàng sẽ dùng trăm lần ngàn lần sự tốt đẹp để làm hắn mềm lòng, dùng tình thân này trói buộc hắn, khiến hắn nương tay với An gia.
Nhưng hôm nay hồi tưởng lại, nàng kỳ thực cũng không hề đối xử thật lòng với Cố Khanh Thần. Lời hứa ban đầu muốn thật tâm đối đãi hắn giờ đây tựa như một trò cười.
Hồi tưởng từng việc từng việc cũ, khiến An Cẩm Thư nhận ra từ đầu đến cuối, nàng đối với Cố Khanh Thần đều là tám phần giả dối, hai phần chân tình còn sót lại cũng trộn lẫn sự cân nhắc lợi hại.
Sự tốt đẹp của hắn đều bị nàng khoác lên một lớp áo giả dối, hoàn toàn phủ nhận.
Chùa Bình An sau núi, tay không cứu nàng khỏi miệng rắn –
Sân phơi Say Xuân Phong, liều mình đẩy nàng vào thang trời –
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT