An Cẩm Thư: …
Nàng thật sự rất muốn xông lên cho hắn hai bạt tai, nhưng lý trí cuối cùng vẫn chiếm thượng phong, không để nàng làm ra bất kỳ hành động quá mức nào.
Không muốn nói chuyện với hắn, An Cẩm Thư lại quay đầu lại, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía chỗ của Cố Dao, muốn dùng cách này để lờ đi ánh mắt của người phía sau. Trong lòng nàng đã mắng hắn chó má phun đầu, nhưng trên mặt vẫn phải giữ vẻ bình tĩnh.
Cố Dao thấy trên trán An Cẩm Thư có một đóa hoa mai sống động như thật, rực rỡ lộng lẫy, cực kỳ hâm mộ. Vì thế, đợi đến lượt mình, nàng ta liền nói với Thịnh Hoài An: “Thịnh tiên sinh, ta cũng muốn một đóa hoa mai được không?”
Thịnh Hoài An liếc mắt nhìn nàng ta, sau đó cúi đầu chấm chu sa, đón lấy ánh mắt chờ đợi của nàng ta mà gật đầu: “Tất nhiên là được.”
Cố Dao cũng có được đóa hoa mai cùng kiểu với An Cẩm Thư. Khi nàng ta vô cùng cao hứng quay đầu lại thì lại rước lấy sự bất mãn của một thiếu nữ khác, người chịu trận đầu tiên là Đỗ Điệp. Thấy trên trán nàng ta cũng là hoa mai, lập tức không vui: “Dựa vào cái gì các nàng đều là hoa mai, mà chúng ta lại chỉ có một chút chu sa, tiên sinh rõ ràng là bất công.”
Đỗ Quyên ở bên cạnh nàng ta mở miệng ý bảo nàng ta nhỏ tiếng một chút: “Suỵt, Thịnh tiên sinh chưa nói không thể vẽ hoa văn, là chính muội chưa từng yêu cầu, có thể trách tiên sinh sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT