Đối với những việc Cố Dao đã làm, An Cẩm Thư quả thực bội phục.
Nàng vốn dĩ dặn dò đối phương sắp xếp nàng và Cố Khanh Thần ngồi xa nhau một chút, tốt nhất là một người ở đằng trước, một người ở đằng sau. Ai ngờ nàng ta lại nghĩ ra cách sắp xếp "độc nhất vô nhị" này.
An Cẩm Thư tưởng tượng đến cả ngày sau lưng mình lại có một sát thần ngồi đó, cái tư vị ấy quả thực khiến nàng lưng như kim chích, họng như có vật mắc kẹt, cả người lập tức khó chịu.
“Ta thấy tấm lụa trắng này không tệ, chẳng bằng làm một tấm che chắn phía trước phía sau đi.”
Cố Dao lắc đầu: “Không được, sẽ che mất tầm nhìn.”
An Cẩm Thư vỗ một cái lên mu bàn tay nàng ta, tức đến mức sắp bốc khói: “Ta không hiểu che khuất tầm mắt là gì, chẳng phải đây là do muội làm chuyện tốt khiến ta tức đến nghẹn lời sao.”
Dứt lời, nàng ngồi trở lại chỗ của mình. Cố Dao vội vàng quay lại vị trí, rướn người chọc chọc nàng: “Yên Yên, muội đừng giận mà, có ta chống đỡ đây, hắn không nhìn thấy, cũng không thể quấy rầy muội học tập.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT