Cuối cùng Quý Tư Hàm cũng hiểu được ý đồ của bà ngoại, sự lạnh giá trong tâm hồn bị sự yêu thương của bà ngoại sưởi ấm. Cô không khỏi bật khóc lao vào vòng tay bà ngoại.
“Bà ngoại!”
“Nào Hàm Hàm, ngoan nào.” Lòng bàn tay ấm áp của Văn Ngưng dịu dàng vuốt tóc Quý Tư Hàm, lại nghe thấy tiềng lòng của Quý Tư Hàm làm tầm mắt của bà mờ đi.
“Bên ngoài chịu nhiều ủy khuất lắm có phải không con?”
Văn Ngưng ôm lấy cháu gái bảo bối vào trong lòng, bà cảm thấy vô cùng thương tâm khi thấy dáng vẻ đau buồn của cháu gái: “Muốn khóc thì cứ khóc đi con, khóc xong sẽ nhẹ lòng hơn. Ở đây mãi là nhà của con.”
Quý Tư Hàm liên tục gật đầu trong lòng Văn Ngưng, cô sẽ khóc thật to để giải tỏa hết sự ủy khuất của đời trước.
Cô cũng không biết bản thân mình đã khóc bao lâu, phát tiết xong cảm xúc của mình cũng vì quá mệt mỏi nên Quý Tư Hàm đã ngất đi trong lòng bà ngoại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play