Quý Tư Ngạn còn muốn tranh luận tiếp với Đường Vân Thương, Quý Tư Ngữ lén lút kéo áo ngăn cản Quý Tư Ngạn.
“Anh, em không sao. Anh đừng nói nữa.” Thấy Đường Vân Thương nhìn Quý Tư Ngạn như thế, trong lòng Quý Tư Ngữ nổi lên một hồi chuông cảnh báo. Cô ta phải lên tiếng ngay lập tức.
“Thật ra con cũng biết chị Hàm Hàm từ bé đã ở với mọi người. Nên mọi người sẽ có tình cảm với chị ấy hơn, mặc dù con là con ruột của mẹ nhưng từ nhỏ không ở gần mọi người nên ông bà thích chị Hàm Hàm hơn con là cũng đúng thôi.”
“Người ta nói rằng, công sinh không bằng công dưỡng. Mẹ với mọi người đã yêu quý chị Hàm Hàm như thế, con cũng sẽ cố gắng yêu thương và sống hòa thuận với chị ấy.”
Quý Tư Ngữ dùng tay miết góc áo của mình, nói rất hay. Đôi mắt cô ta ánh lên sự buồn bã, như kiểu cô ta đang cố gắng thoả hiệp với mọi người.
Văn Ngưng từ nãy tới giờ vẫn cố gắng nhẫn nhịn không nói gì, nhưng hiện tại bà không thể nhịn được nữa.
“Công sinh không bằng công dưỡng? Tôi khá thích câu này, thế cô có thể quay về tiếp tục là con gái của bố mẹ nuôi cô. Họ đã nuôi cô mười tám năm, cũng không thể vì cô là con gái ruột của Đường Đường mà bỏ mặc bố mẹ nuôi. Hàm Hàm cũng thế, con bé được nuôi dưỡng ở Đường gia mười tám năm, trên dưới Đường gia đều rất yêu thương con bé, cũng nên để con bé ở lại Đường gia. Cô cũng có thể quay lại nhà bố mẹ nuôi của mình, Đường gia sẽ không để bỏ mặc cô mà để cô khó chịu với Hàm Hàm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play