Bùi Thận tỉnh dậy với tinh thần tràn đầy sức sống, chỉ sau một canh giờ ngủ, y nhẹ nhàng hất màn lụa sang một bên. Ánh mắt liếc nhìn về phía không xa, mỹ nhân đang nằm nghiêng, giấc mộng say ngọt ngào vẫn đọng trên nét mặt thanh thuần.
Bước tới gần hơn, y nhìn rõ nàng đắp chăn phủ nửa người, tóc bung mềm mại, chiếc trâm lệch hờ hững điểm xuyến, khuôn mặt thanh khiết như bông hoa mới hé nở, ngây thơ chẳng khác gì trẻ nhỏ. Đôi má phấn hồng tựa đóa hồng mai e lệ in hằn dấu vết của giấc ngủ ngon. Tay áo vén lên, để lộ làn da trắng nõn nửa cánh tay, mềm mại đặt trước ngực, càng khiến người ta khó rời mắt.
Có lẽ nghe thấy tiếng bước chân, Thẩm Lan chợt tỉnh nhưng vẫn còn chút lười biếng, đôi mắt long lanh trong trẻo như mặt hồ thu thấp thoáng ánh sáng, ngước nhìn về phía Bùi Thận. Vết hằn của đệm trên má phấn như đóa hồng mai dịu dàng giữa nền tuyết trắng, vừa đối lập vừa mê hoặc.
Hơi thở Bùi Thận chợt nhanh hơn, y nhìn nàng một lúc lâu mới cười đùa trêu:
— “Sao thế? Ngủ một lát đã không nhận ra ta rồi à? Hay là do nằm đè mặt mà hỏng đầu rồi?”
Thẩm Lan ngây người, vội duỗi tay chạm lên má trái, nhận ra vài vết hằn do chiếu trúc để lại. Nàng thoáng giật mình, rồi dần lấy lại tinh thần, ngồi dậy, cúi đầu đứng thẳng lưng, trở lại vẻ an tĩnh, cẩn trọng như thường ngày:
— “Gia, nô tỳ thất trách, ngủ quên mất.”
Bùi Thận tinh thần tốt, cười nhẹ nói:
— “Cô lớn lên xinh đẹp vậy, chỉ mặc quần áo đơn giản thế này thật là đáng tiếc.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT