Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lan không tìm Triệu nương tử nữa.
Nàng hiểu, số lần Triệu nương tử ra phủ mỗi tháng đếm được trên đầu ngón tay, lần kế tiếp chắc cũng phải đợi một hai tháng sau đến lúc đó đã sang thu mất rồi.
Nàng không vội, mỗi ngày tán gẫu với vú già nha hoàn trong viện, cứ như thể đang chờ một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể. Nhưng một ngày trôi qua, lại một ngày nữa, cuối cùng vẫn không đợi được.
Thẩm Lan nhịn không được, đành chủ động đi hỏi.
“Bao giờ lại ra ngoài dạo một chuyến nữa vậy?” nàng cười hỏi.
Triệu nương tử vừa thêu khăn vừa thong thả đáp: “Lần trước ta đã dặn nhà buôn rồi, có rau quả gì tươi thì cứ đưa tới tận cửa. Cần gì phải tự ra ngoài nữa.”
Thẩm Lan nghe xong thì hiểu ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play