Bùi Kiệm vừa khuất núi, lăng tẩm vẫn chưa kịp hoàn thành. Thêm nữa, ông vốn không ưa sự phô trương, cũng không thích lãng phí, nên mọi người đành chiều theo ý ông, để ông được an táng tại mộ phần gia tộc Bùi thị.
Từ lúc Hoàng đế băng hà, cho đến đám tang, liệm cất, đặt thụy hiệu, làm lễ siêu độ… mấy ngày liền liên tục bận rộn, người người đều kiệt sức, cả thân lẫn tâm đều mệt mỏi không nguôi. Chưa kể triều chính lúc này rung chuyển như cơn sóng dữ, Bùi Thận mỗi ngày đều ra đi từ sáng sớm đến khuya muộn, chân như không chạm đất.
Kiến Ninh đế qua đời được một tháng, tân đế chính thức đăng cơ, đổi niên hiệu thành Vĩnh Hưng.
Nghi lễ đăng cơ long trọng cuối cùng cũng hoàn tất. Bùi Thận chưa kịp thay bộ cổn miện trên người đã vội vã đến cung Càn Thanh tìm Thẩm Lan, ai ngờ lại gặp ngay cung nhân tới báo Thái Hậu truyền mệnh.
Bùi Thận cau mày, nhưng cuối cùng vẫn nhún bước, tiến vào cung Nhân Thọ. Vừa qua cổng Trường Tín, bước vào bên trong, liền thấy mẫu thân đang ngồi trên ghế hoa hồng, tay vuốt ve chiếc trống bỏi da trâu khảm đinh đồng đặt trên bàn trà gỗ hoàng hoa lê.
Bùi Thận không hề biến sắc, chỉ chắp tay khom người thi lễ. Đại thái thái lấy khăn lau nước mắt, đứng dậy mỉm cười: “Thận ca nhi đã đến rồi ư.”
Bùi Thận vẫn giả vờ không chú ý, ngồi xuống trò chuyện vài chuyện lặt vặt cùng bà. Được một lúc, Đại thái thái không kìm nổi, cầm chiếc trống bỏi lại đặt trước mặt y: “Thận ca nhi còn nhớ món này không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT