Bùi Thận phất tay, ra lệnh cho Trần Tùng Mặc hộ tống Triều Sinh trở về cung Đoan Bổn, còn bản thân thì xoay người đi đến bên giường Bùi Hồn, đánh thức hắn dậy.
Toàn thân Bùi Hồn co rúm, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu. Vừa tỉnh lại đã đối diện với cảnh tượng máu chảy thành sông, núi thây chất đống, khiến hai chân hắn mềm nhũn, hoàn toàn không đứng dậy nổi.
Bùi Thận liếc nhìn hắn, thần sắc trầm lạnh, đoạn phân phó người khiêng cáng đưa Bùi Hồn về cung Càn Thanh.
Tấm rèm cung vén lên, hương thuốc nồng nặc phả ra, khiến người ta vừa ngửi đã cảm thấy nặng nề. Bên ngoài phòng, bảy tám vị thái y đang thấp giọng bàn luận, vẻ mặt nôn nóng khẩn trương, mà Đại thái thái thì lặng người trên ghế, hai mắt đờ đẫn, chẳng khác gì pho tượng sứ đã vỡ vụn linh hồn.
Thấy vậy, lòng Bùi Thận trầm xuống. Y toàn thân đẫm máu bước vào, vừa xuất hiện đã khiến đám cung nhân xung quanh tái mặt, nín thở lùi bước.
“Trời ơi!” Đại thái thái giật mình, lao đến nắm lấy tay áo y, giọng run rẩy: “Thận ca nhi, sao lại đầy máu thế này? Con... con có bị thương ở đâu không? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?”
Bùi Thận nhẹ nhàng lắc đầu. Nhưng Đại thái thái vừa quay sang liền thấy Bùi Hồn nằm vật trên cáng, sắc mặt tái nhợt, bèn hốt hoảng nhào tới: “Con trai ta! Sao lại ra thế này? Trời ơi, gọi thái y! Mau gọi thái y!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT