*oa nhân: người ếch

Tần Phong bước lên chiếc xe dã ngoại, bên tai vang lên giọng nữ dễ nghe từ hệ thống truyền phát tự động:

“Hành trình lần này đi qua các điểm: Tây Sơn, Cửu Khúc Câu, Thanh Hà Loan, Nguyên Dương di chỉ, Xương Nam nơi tụ tập…”

 “Tất cả chiến đấu giả xin chú ý, tại mỗi điểm dừng sẽ có thể săn giết dị thú, chỉ cần thu thập được tiêu ký rõ ràng của thi thể là có thể quy đổi ra tiền thưởng. Các mục tiêu săn giết lần lượt là: Đại Thảo Thử (chuột lớn ăn cỏ), Cuồng Nộ Lang (chó sói), Thực Nhân Đằng (dây leo ăn thịt), Hà Oa nhân (Oa: ếch, hà: hồ)…”

 

Bên trong xe, âm thanh đều đều phát ra khiến Tần Phong có cảm giác thân thuộc đã lâu không trải qua.

Đã bao năm rồi hắn không ngồi loại chiến xa đơn sơ này để ra dã ngoại tập thể? Dã ngoại luôn đầy rẫy nguy hiểm không gì sánh được. Không chỉ là những khe nứt có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, mà còn có sinh vật Dị Giới xâm lấn, sớm đã đem Trái Đất cải tạo thành nơi thích hợp cho chúng sinh tồn.

Để bảo vệ an toàn các nơi tụ tập, người lãnh đạo phải đưa ra nhiều loại thưởng khích lệ, thúc đẩy chiến đấu giả liều mình ra ngoài chiến đấu.

Chiếc xe này tổng cộng chở hơn 20 người. Đều là kết đội mà đi, nhưng vì không quen biết lẫn nhau, nên mọi người đều ngầm cho rằng Tần Phong thuộc nhóm nào đó. Cho nên cũng không ai để tâm tới hắn.

Chiếc xe dừng dừng chạy chạy qua từng trạm, có một ít người xuống, cũng có một ít người đi lên. Khi tới trạm Thanh Hà Loan, Tần Phong liền đứng dậy rời xe. Cùng lúc đó, còn có một nhóm năm người khác cũng xuống xe.

Nguyên bản lúc còn trên xe không ai chú ý, nhưng vừa xuống, Tần Phong lập tức nổi bật lên.

“Cậu đi một mình à? Dã ngoại nguy hiểm lắm đấy! Hay là đi cùng với chúng tôi nhé?” – Một cô gái xinh xắn, mặt mày tươi sáng thấy Tần Phong một người, nhịn không được mở lời khuyên.

“Dao Dao!” – Một nam sinh khác trong đội ngũ vội ngăn lại, đồng thời ánh mắt cảnh giác nhìn Tần Phong – “Hắn dám ra ngoài một mình, chắc hẳn là có bản lĩnh. Người ta có lẽ không muốn đi cùng bọn mình đâu.”

 “Ta chính là thấy hắn lợi hại nên mới mời a!” Lý Dao Dao lập tức phản bác.

“Dao Dao, ngươi cũng không biết hắn có thực sự lợi hại hay không a, vạn nhất hắn kéo chân sau tụi mình thì sao?” – Một nam sinh khác vội vàng chen vào.

 “Chính là…” Lý Dao Dao rõ ràng không đồng tình với cách nói của hai người kia.

“Thôi bỏ đi Dao Dao, người ta đi mất rồi!” Một cô gái khác kéo tay Dao Dao, “Chỉ mất công ngươi tốt bụng một phen, người ta lại chẳng thèm để tâm a.”

Mọi người lúc này mới phát hiện, trong lúc bọn họ tranh chấp, Tần Phong đã đi được hơn hai mươi thước, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong bãi cỏ lau khổng lồ phía trước.

Lần này, cả nhóm đều thấy khó chịu

Người này sao lại như vậy a!

 

Tần Phong hoàn toàn không để ý đến bọn họ. Hắn vốn không quen tiếp xúc với người lạ, nhất là ở nơi dã ngoại. Có đôi khi, đồng loại ở nơi dã ngoại so với dị thú còn đáng sợ hơn. Tần Phong tự biết mình bây giờ thực lực thấp, không muốn cũng những người khác liên hệ.

Hơn nữa, chuyến đi này hắn có mục đích riêng, cũng không không hy vọng người khác biết được.

Hắn nhanh chóng lướt qua vùng cỏ lau, cẩn thận không phát ra tiếng động. Những khóm cỏ lau ở đây tuy mềm mại có thể nhẹ nhàng đẩy ra để đi qua, nhưng cạnh bên cũng rất sắc bén, nếu không cẩn thận rất dễ làm rách da.

May mắn thay, bộ đồng phục T3 hắn đang mặc đủ sức phòng ngự này đó. Những cây cỏ lau ở đây cao lớn như rừng trúc.

Cái này có thể che lại hình bóng người hoạt động bên trong, lại đồng dạng cũng che giấu những nguy hiểm báo động trước.

“Cô!”

Một tiếng ếch kêu nhỏ vang lên, ánh mắt Tần Phong lập tức sắc bén, khóa định phương hướng.

Sau một khắc, một đạo thân ảnh màu xanh lục từ trong bụi cỏ lau lao vụt ra, tốc độ cực nhanh!

Tần Phong lập tức giương nỏ, đổi hướng ngắm, không chút do dự bóp cò.

“Vút!”

Mũi tên xé gió bay ra, nhắm ngay bóng người màu xanh lục.

“Phập!”

Mũi tên xuyên thẳng đầu đối phương, máu tươi cùng dịch thể vàng trắng bắn tung tóe lên cỏ lau.

Bóng xanh ngã vật xuống đất, lúc này mới có thể thấy rõ hình dáng đối phương, một con quái vật to bằng nửa người, da xanh, giống như một phiên bản con ếch phóng đại. Hai chân sau phát triển mạnh mẽ, gần như có thể đứng thẳng đi lại.

Chính là quái vật khét tiếng ở Thanh Hà Loan – Oa nhân, kẻ được mệnh danh là “Sát thủ cỏ lau”.

Trước đó trên xe buýt, danh sách treo giải thưởng của căn cứ cũng có tên nó.

Tần Phong tiến tới, rút chủy thủ, thuần thục khoét lấy nhãn cầu con quái vật. Tuy thịt Oa nhân khá ngon, nhưng hắn còn việc quan trọng hơn cần làm, không thể mang theo quá nặng, lại càng không muốn thu hút thêm các sinh vật khác bởi mùi máu tươi.

Đem nhãn cầu bỏ vào lọ kín, hắn cảm nhận được năng lượng từ con quái bị hắn hấp thu, cường hóa vào cơ thể.

“Tốc độ hấp thu nhanh hơn so với đời trước rất nhiều.”

“Đây là dị năng hoàn chỉnh sao?”

“Hoặc là… còn có càng mạnh mà mình vẫn chưa khai thác hết?”

Tần Phong tiếp tục tiến lên, cỏ lau càng lúc càng dày đặc, nhưng cùng lúc, tiếng ếch kêu cũng ngày càng nhiều. 

“Cô cô cô!”

Tần Phong dừng bước, giương nỏ, tên nỏ phóng ra

“Vút! Vút!”

Hai mũi tên liên tiếp xuyên qua cỏ lau, trúng hai con Oa nhân đang dây dưa nhau.

Hiện tại đang vào đầu hè, là thời kỳ sinh sản của Oa nhân. Nếu lúc này không thanh lý sớm, đợi kỳ sinh sôi nảy nở qua đi, số lượng tăng mạnh, chúng sẽ rời đi sào huyệt, tản ra khắp nơi, đối căn cứ mà nói, chính là uy hiếp to lớn.

Đây cũng là lý do mà chính quyền công khai treo thưởng trên xe buýt trước đó.

Tần Phong bước đến, thôn phệ năng lượng trên người hai con dị thú. Cảm giác sức mạnh lại đại đại tăng lên.

Lâu lắm rồi, hắn mới có lại cảm giác thăng cấp dễ chịu này.

Cảm giác sức mạnh từ từ dâng lên trong cơ thể khiến Tần Phong cũng không nhịn được mà hưng phấn.

Kiếp trước, sau khi tiêm vào dược tề thức tỉnh, hắn trở thành dị năng giả. Dị năng của hắn có thể thôn phệ năng lượng sinh vật, cường hóa thể chất. Thế nhưng vì dị năng thôn phệ phướng hướng cũng là cường hóa thân thể, cho nên biểu hiện ra ngoài vẫn luôn là Cổ Võ Giả thực lực.

Tính theo hệ thống cấp bậc hiện tại, hắn hiện tại tuyệt đối là một G1 đoạn Cổ Võ Giả.

Lại tiếp tục khoét xuống nhãn cầu, Tần Phòng tiếp tục đi tới, bước tiến mười phần vững vàng.

Ba canh giờ sau, Tần Phong đã băng qua khu cỏ lau. Tiếng nước bắt đầu vang lên, nơi này mới chính là Thanh Hà Loan thật sự.

Đồng dạng nơi đây vô cùng nguy hiểm. Dưới làn nước có vô số cá ăn thịt người, cá sấu dị thú, gần như khiến khu vực này trở thành cấm địa.

Cũng vì thế mà Thừa Bắc nơi tụ tập hoàn toàn không biết, ngay dưới đáy hồ này, ẩn giấu một phòng thí nghiệm bí mật dưới lòng đất của tổ chức phản nhân loại Z.

Có lẽ đây chính là cái gọi là “dưới chân đèn thì tối” đi!

Tần Phong đi tới nơi này cũng không phải để báo thù. Dù sao thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ mạnh.

Nhưng hắn chọn đến đây, bởi vì nơi này có một thứ mà hắn cho rằng, có thể là một trợ lực rất lớn.

Tần Phong thay bình dưỡng khí và đeo kính bơi, những món này là thuận tiện mua ở tiệm trang bị.

“Phù phù!”

Tần Phong nhảy xuống nước.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play