Sáng thứ Hai, ánh nắng ban mai len lỏi qua từng khe cửa sổ, chiếu rọi hành lang dài hun hút còn vương mùi nước lau sàn.
Trường học vẫn còn im ắng khi chỉ mới có vài học sinh đến sớm. Tiếng giày thể thao của Lạc Du vang đều đặn trên nền gạch.
Cậu ngáp một cái thật to rồi lười biếng xốc lại cặp trên vai, vừa bước đến dãy lớp học thì ánh mắt vô tình quét qua cánh cửa phòng giáo viên đang mở hé.
Bên trong, bóng dáng quen thuộc của Lê Thời Nghiên hiện lên dưới ánh đèn trắng sáng. Cậu đang ngồi ngay ngắn bên chiếc bàn gỗ lớn, tay gõ nhịp nhàng trên bàn phím, mái tóc đen nhánh rủ xuống trán che gần nửa ánh mắt chăm chú.
Áo sơ mi trắng mặc chỉnh tề, cổ tay xắn gọn, cả người toát lên vẻ trầm ổn, thờ ơ nhưng có sức hút lạ kỳ.
Lạc Du lập tức phấn khích như vừa thấy kho báu. Cậu bước nhanh vào, không quên gõ cửa lấy lệ rồi bá vai bạn mình từ phía sau:
“Này A Nghiên! Cậu đúng là học sinh tiêu biểu, mới sáng ra đã ngồi ở đây cần mẫn rồi hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT