Chương 4: Ván Cờ Quyền Lực và Những Bước Đi Đầu Tiên
Sau khi chính thức trở thành kiếm sĩ dưới trướng của Caspian, Lysander nhanh chóng thích nghi với cuộc sống tại tư dinh hoàng tử. Anh được cấp một căn phòng riêng, được tiếp cận với thư viện khổng lồ chứa đầy những cuốn sách lịch sử và địa lý, và được phép tham gia vào các buổi huấn luyện kiếm thuật đặc biệt. Lysander, với vẻ ngoài trầm lặng và khả năng học hỏi kinh ngạc, nhanh chóng trở thành một nhân tố không thể thiếu trong đội ngũ của Caspian. Anh không chỉ hoàn thiện kỹ năng kiếm thuật của mình với tốc độ chóng mặt, mà còn khéo léo đưa ra những lời khuyên chiến lược sắc bén, đôi khi là những cái nhìn sâu sắc về tâm lý đối thủ mà không ai ngờ tới.
Caspian thường xuyên triệu Lysander đến để bàn bạc các kế hoạch. Ban đầu, Caspian chỉ xem Lysander như một bộ não sắc bén và một thanh kiếm hữu dụng. Anh ta sẽ thử Lysander bằng những câu hỏi hóc búa về chiến thuật, về cách đối phó với các quý tộc đối địch. Lysander, với trí tuệ của một Đại Pháp Sư và kinh nghiệm sống hai kiếp, luôn đưa ra những câu trả lời bất ngờ, chính xác, và đôi khi còn vượt xa những gì Caspian mong đợi. Điều này khiến Caspian vừa hài lòng, vừa có chút khó hiểu. Làm sao một thiếu niên lại có thể có được tầm nhìn đó?
Lysander biết rõ mình đang làm gì. Anh lợi dụng quyền lực và mạng lưới thông tin của Caspian để tìm kiếm dấu vết của kẻ thù cũ, những cổ vật ma pháp có thể giúp anh khôi phục hoàn toàn sức mạnh, và hiểu rõ hơn về các thế lực chính trị trong vương quốc. Mỗi lời khuyên anh đưa ra, mỗi chiến thắng mà đội ngũ của Caspian đạt được nhờ công sức của anh, đều là một bước tiến gần hơn đến mục tiêu của riêng Lysander. Anh để Caspian tin rằng mình là một "quân cờ" hoàn hảo, một công cụ đắc lực, nhưng thực chất, Lysander đang nắm cán chuôi của con dao hai lưỡi đó.
Mối quan hệ của họ, tuy mang danh là chủ tớ, nhưng lại giống một ván cờ cân não hơn. Caspian quan sát Lysander từng li từng tí, cố gắng tìm ra điểm yếu, hoặc ít nhất là giới hạn của anh. Anh ta nhận thấy Lysander luôn giữ một khoảng cách nhất định, một bức tường vô hình ngăn cách anh với mọi người, kể cả Caspian. Sự kiêu ngạo lạnh nhạt của Lysander khiến Caspian đôi khi cảm thấy bị thách thức. Nó không phải là sự xấc xược, mà là một niềm tin sắt đá vào bản thân, vào khả năng của chính mình, và điều đó khiến Caspian vừa bực bội, vừa bị cuốn hút.
Một lần nọ, trong một cuộc đối luyện kiếm thuật nội bộ, Lysander đã vô tình bộc lộ một tốc độ và sức mạnh vượt xa những gì Caspian từng nghĩ. Anh không chỉ đơn thuần là một kiếm sĩ giỏi; anh ta có thứ gì đó khác, gần như là một loại năng lượng kỳ lạ tuôn chảy qua từng nhát kiếm. Caspian đứng nhìn, ánh mắt lóe lên sự nghi ngờ. Anh ta tự hỏi, liệu có phải Lysander đang che giấu thứ gì đó lớn hơn nhiều so với một thiên phú kiếm thuật thông thường?
Sự nghi ngờ này càng thôi thúc Caspian phải kiểm soát Lysander chặt chẽ hơn. Anh ta bắt đầu yêu cầu Lysander tham gia vào nhiều hoạt động hơn, không chỉ là huấn luyện hay bàn bạc kế hoạch mà còn cả các buổi tiệc tùng, các cuộc gặp gỡ bí mật với các lãnh chúa khác. Đó là cách để Caspian giám sát Lysander, đồng thời cũng là cách để "tuyên bố chủ quyền" ngầm, cho những kẻ khác biết rằng thiếu niên tài năng này đã thuộc về anh ta.
Lysander nhận ra ý đồ của Caspian, nhưng anh vẫn bình thản đón nhận. Càng ở gần Caspian, anh càng có nhiều cơ hội tiếp cận thông tin. Anh biết Caspian đang muốn thao túng mình, nhưng anh cũng tự tin rằng mình sẽ là người thao túng lại kẻ khác. Ván cờ đã bắt đầu, và cả hai đều tin rằng mình sẽ là người chiến thắng cuối cùng, không ai hay biết rằng những cảm xúc phức tạp đã bắt đầu nảy mầm trong cuộc chiến quyền lực này.