Khương Tuệ Hàm cảm thấy hơi ngượng, cô định nói là mình không có ý nghi ngờ nhân phẩm của anh, nhưng lại cảm thấy giải thích thế nào cũng kỳ, nên chỉ lí nhí “Ừm” một tiếng.
Giường vốn đã không lớn, hai người nằm bên nhau, tay chạm tay, nhiệt độ cơ thể truyền qua lớp vải mỏng, có thể cảm nhận rõ ràng.
Khương Tuệ Hàm định trở mình, nhưng lại sợ làm phiền Từ Chiêu, đành nằm im. Cô cứ nghĩ sẽ khó ngủ trong một nơi xa lạ cùng một người khác giới, ai ngờ chẳng bao lâu sau đã mơ gặp Chu Công.
Một tiếng cạch khẽ vang lên trong căn phòng yên tĩnh.
Từ Chiêu chợt tỉnh dậy, cúi đầu nhìn thì thấy Khương Tuệ Hàm đã hóa thành “bạch tuộc”, cả người dính chặt vào anh.
Hai chân cô gác lên đùi anh, nửa người còn nghiêng hẳn về phía anh. Anh thì gần như bị đẩy trượt ra khỏi giường, chỉ cần cô nghiêng thêm chút nữa là anh rớt luôn xuống đất.
Anh chưa từng thấy ai ngủ có “tư thế” như cô. Lo cô lăn xuống giường lúc nửa đêm, Từ Chiêu do dự một chút rồi vòng tay ôm lấy Khương Tuệ Hàm, để cô nằm yên trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT