Đầu dây bên kia nghe thấy giọng nữ mềm mại của cô, cũng sững người mất vài giây, dường như không ngờ người dễ dàng đột nhập vào trung tâm dữ liệu game của họ lại là một phụ nữ.
"Chuyện này..."
Hứa Diệu Dương theo phản xạ quay sang nhìn người đàn ông tuấn tú đang ngồi trên ghế sofa, thấy anh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, lúc này mới tiếp tục nói:
"Nhưng cô đã phát hiện ra lỗ hổng ẩn sâu trong hệ thống trò chơi và còn báo lại cho chúng tôi, điều đó thật sự khiến chúng tôi rất cảm kích. Chúng tôi thành ý muốn mời cô làm cố vấn kỹ thuật cho công ty. Chắc cô cũng biết trò chơi thực tế ảo toàn thân này sắp kết hợp cùng show truyền hình lên sóng, chúng tôi rất coi trọng dự án này. Về chế độ đãi ngộ, cô cứ yên tâm, chắc chắn không thấp."
Kiều Thù khẽ mỉm cười, chính là hiệu quả cô muốn:
"Không cần mời tôi làm gì to tát cả, chỉ cần đáp ứng một điều kiện trao đổi, tôi cam đoan toàn bộ chương trình truyền hình lần này sẽ không xảy ra bất kỳ trục trặc nào."
"Điều kiện gì?"
"Anh là cấp lãnh đạo cao nhất của công ty game Thịnh Hành? Có quyền quyết định không?"
Hứa Diệu Dương thoáng khựng lại, ánh mắt không giấu nổi vẻ lúng túng, quay đầu nhìn người đàn ông trên sofa:
"Vậy... cô đợi chút."
Chẳng bao lâu sau, Kiều Thù nghe thấy một giọng nam trầm thấp vang lên.
"Nói đi, điều kiện gì?"
Cô hơi nhíu mày, sao cảm giác giọng này... quen quen? Nhưng không nghĩ sâu, cô nói thẳng:
"Điều kiện duy nhất của tôi là các anh phải ký hợp đồng với một nghệ sĩ tên Kiều Thù, để cô ấy trở thành khách mời cố định trong show sinh tồn sắp tới."
Đối phương im lặng mấy giây rồi dứt khoát đáp:
"Được, tôi đồng ý."
"Vậy thì giao dịch thành công. Cứ yên tâm, có tôi ở đây, show sinh tồn này của các anh nhất định sẽ hot khắp thế giới."
"Ừ, tôi chờ xem."
Đến khi gác máy, Kiều Thù vẫn không nhớ ra được giọng đó là của ai. Chắc cũng không phải người quan trọng gì. Cô lau khô tóc rồi thoải mái chui vào chăn đi ngủ.
Còn ở đầu dây bên kia, Bùi Thời Án nhìn dãy số quen quen trên màn hình, môi nhếch lên một nụ cười đầy hứng thú.
"Giám đốc Bùi, tôi đã tra qua rồi, cô Kiều Thù này chỉ là một nữ diễn viên hạng mười tám, gần đây còn dính tin đồn với một idol tham gia show hẹn hò khác. Thật sự phải ký hợp đồng với cô ta sao? Có đáng không?"
Hứa Diệu Dương vừa nói vừa đưa bảng thông tin điều tra được cho Bùi Thời Án, người lập tức nhận ra gương mặt quen thuộc.
Chỉ là hình trong hồ sơ trang điểm quá đậm, không xinh bằng gương mặt mộc anh thấy ban ngày.
"Không sao cả. Việc cô ấy tìm được lỗ hổng ẩn sâu đến mức cả nhóm kỹ thuật nội bộ còn không phát hiện ra, điều đó chứng minh năng lực của cô ta là thật. Chúng ta cần người như vậy. Cứ quyết định vậy đi, mai cậu đến liên hệ với người đại diện của cô ấy."
Sếp đã lên tiếng, Hứa Diệu Dương lập tức gật đầu lia lịa.
Bùi Thời Án chậm rãi bổ sung thêm:
"À phải, bên chỗ tôi cũng gửi đến một khoang trò chơi."
Hứa Diệu Dương há hốc miệng, nhưng thấy đối phương hoàn toàn không đùa thì nhanh chóng phản ứng lại:
"Vâng, tôi gọi cho bên sản xuất ngay, dặn họ giao sớm nhất có thể."
"Ừ."
Bùi Thời Án nở một nụ cười nhàn nhạt, trong mắt hiện lên ánh sáng khó lường.
"Trời ơi Kiều Thù, em làm kiểu gì vậy? Thật sự quá thần kỳ luôn!"
Cùng với việc khoang trò chơi sang trọng được chuyển đến căn hộ nhỏ tội nghiệp của Kiều Thù, chị Mai đã đi quanh cái khoang nhìn tới nhìn lui không biết bao nhiêu lần.
"Em nói rồi mà, chỉ cần một cái laptop là đủ."
Kiều Thù khoanh tay nhìn nhân viên chương trình lắp đặt thiết bị bắt buộc, cả mấy chiếc camera cũng được gắn xung quanh.
Chị Mai cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười tươi như hoa:
"Em không biết đâu, lúc bên công ty game Thịnh Hành gọi tới, mấy sếp trong công ty mặt biến sắc hết luôn. Họ còn tính thừa cơ nhét gấp sao hạng A vào thay chỗ em, ai ngờ người ta nói thẳng, chỉ ký với em thôi, ai khác cũng không nhận. Mấy sếp nghe vậy mới im bặt."
Lúc trước còn họp bàn tính đến chuyện cho Kiều Thù vào tủ lạnh, vậy mà chưa đầy hai ngày, cô đã tự mang tài nguyên về tận cửa. Làm quản lý như chị cuối cùng cũng nở mày nở mặt.
"Chị Mai, hợp đồng của em với công ty bao giờ hết hạn?"
Câu hỏi đột ngột khiến chị Mai hơi khựng lại, nghĩ một lúc rồi đáp:
"Hình như sắp rồi đó, còn vài tháng. Sao vậy? Em định gia hạn trước hả?"
Kiều Thù chớp mắt, cười nhẹ:
"Sao có thể? Nếu em nổi tiếng thật thì cái công ty này giữ được em mới là chuyện lạ đó. Chị nên suy nghĩ xem có muốn nhảy việc cùng em không thì hơn."
Chị Mai làm gương mặt kiểu "em lại phát rồ rồi", thở dài:
"Em mà thật sự hot được tới mức đó, khỏi nói hợp đồng, chị cái gì cũng nghe em."
Rõ là không tin rồi, Kiều Thù cũng chẳng ép.
Một nhân viên chương trình đi tới hỏi:
"Cô Kiều, thiết bị đã lắp xong. Cô có muốn trải nghiệm thử trước không?"
"Không cần đâu, đến lúc lên sóng tôi vào luôn cũng được."
Kiều Thù tỏ ra rất điềm nhiên. Bên hóa trang được công ty cử tới cũng đang tranh thủ hoàn thiện makeup cho cô, vì chương trình sắp chính thức livestream toàn cầu rồi.
Nhân viên chương trình nhìn cô bằng ánh mắt kinh ngạc, không nhịn được hỏi:
"Chương trình lần này là toàn bộ mô phỏng thực tế ảo toàn thân, tất cả đều là mô hình sinh tồn. Hoặc nguy hiểm, hoặc rùng rợn. Cô Kiều, cô thật sự không sợ sao?"
Mấy nghệ sĩ khác đều xin được vào chơi thử trước một lần để làm quen.
"Tất nhiên là... không sợ rồi. Tôi còn đang rất mong chờ ấy chứ."
Kiều Thù cười khẽ, sau lớp trang điểm tươi tắn là đường nét sắc sảo và ánh mắt mèo rực sáng như đang nhìn thấy khoản tiền hưu đang vẫy gọi phía trước.
Những người có mặt ai nấy đều ngây ra. Trước đây sao không ai phát hiện Kiều Thù lại đẹp đến thế nhỉ?
"Phó đạo diễn, chương trình sắp phát sóng rồi ạ."
Có người trong tổ nhắc nhở, phó đạo diễn liền dặn dò Kiều Thù:
"Chỉ có khách mời cố định như cô mới được lắp thiết bị tại nhà, những người còn lại đều ở phim trường. Lát nữa cô chỉ cần chào ống kính rồi vào thẳng khoang trò chơi, trong game sẽ gặp các thành viên khác. Hiểu chưa?"
"Tôi hiểu rồi, đạo diễn."
Kiều Thù bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
Ngược lại, chị Mai lại bắt đầu lo. Chị ghé sát vào tai cô, thì thầm:
"Chị vừa coi thử kịch bản chương trình, nếu giống như viết thì đúng là hơi đáng sợ đó. Với lại đây là livestream toàn cầu, nhớ kỹ nha, đừng lỡ lời. Vào game thì nhớ bám theo người mạnh nhất, sống càng lâu càng tốt, đừng có mà cố gồng. Mình chỉ cần gây chút chú ý là được, kỳ vọng thấp thôi."
Rõ là không tin cô sẽ sống lâu.
"Yên tâm đi chị Mai, em nhất định sẽ trụ tới cuối. Hẹn gặp lại."
Kiều Thù cười khẽ, khi giọng đếm ngược "3, 2, 1" vang lên, cô chào ống kính rồi nằm vào khoang trò chơi.
Khi nhân viên chương trình xác nhận cô đã vào vị trí, lập tức đóng nắp khoang lại. Ngay sau đó, một bóng tối ập đến, toàn thân Kiều Thù đột ngột như rơi xuống vực sâu.