Cũng không biết có hiểu không, Erickson xua tay, cười híp mắt dùng tiếng Trung lơ lớ nói: “Khôn xao, tiên nứ Good!”

Thế là vào ngày Halloween, một đám yêu ma quỷ quái hoành hành trên đường phố tối tăm, còn trộn lẫn một “nữ quỷ” áo trắng bồng bềnh tóc dài che mặt.

Trong bán kính 100 mét nơi tiên nữ Hằng Nga xuất hiện, thét chói tai nổi lên bốn phía, mà không thấy một bóng ma.

Tống Chiết Ý đột nhiên cảm thấy, Erickson mới là cao thủ số một troll cô.

“Song, sao khôn có ai hít?”

Erickson mặc đồ sói hết nhìn đông tới nhìn tây, đôi mắt xanh tràn ngập nghi hoặc.

Tống Chiết Ý: “...”

Tống Chiết Ý vén tóc giả che nửa khuôn mặt xuống, ôm chặt con thỏ búp bê xấu xí trong ngực, thở dài nói: “Chúng ta qua bên kia xem đi.”

Hai người đi đến phía quảng trường, Erickson đi ở phía trước, còn đang say sưa cùng Tống Chiết Ý nhớ lại biểu hiện anh dũng của anh ấy trong lễ Halloween năm ngoái.

Tống Chiết Ý đang trả lời tin nhắn mẹ gửi tới, bỗng nhiên Erickson phát ra một tiếng gầm rú cao vút, cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị Erickson run lẩy bẩy ôm chặt cánh tay.

Trong miệng còn đang hoảng sợ nhỏ giọng cầu nguyện: “OMG, HELP ME!!”

“...”

Tống Chiết Ý đưa mắt nhìn người cao to như gấu không đuôi đu trên cánh tay mình, mới giương mắt nhìn về phía bóng người đột nhiên nhảy ra ở khúc cua phía trước.

Trang phục của Bạch Vô Thường.

Đầu đội nón mũi nhọn, trên mặt trắng bệch, đầu lưỡi đỏ tươi từ trong miệng buông xuống thật dài.

Là đồng bào.

Thấy Tống Chiết Ý nhìn anh ra, Bạch Vô Thường lại trợn trắng mắt, giơ hai tay lên, trong cổ họng phát ra tiếng quỷ kêu trầm thấp. . Erickson lại run rẩy, trong lúc rống lên còn phát ra tiếng nức nở.

Nhưng sắc mặt Tống Chiết Ý vẫn hết sức bình tĩnh.

“Bạn anh đâu?”

“?”

Bạch Vô Thường ngây ngẩn cả người, mặt quỷ hiện ra vẻ đờ đẫn: “Bạn gì?”

“Hắc Vô Thường.”

Tóc không biết lần thứ mấy rơi xuống, làm che khuất mặt, Tống Chiết Ý cũng lười hất.

Sau khi Bạch Vô Thường hiểu ra, nở nụ cười, quay mặt hướng về chỗ tối tăm không có ánh đèn chiếu tới, hỏi: “Anh Giác, có em gái tìm anh kìa.”

Tống Chiết Ý: “?”

Cô tìm cái người gọi là anh Giác khi nào chứ.

Ngay sau đó, một người đàn ông mặc áo khoác dài màu đen rơi vào tầm mắt.

Anh ăn mặc rất bình thường, chỉ có trên mặt là mang nửa chiếc mặt nạ màu xám bạc, lộ ra sống mũi cao ngất, cùng đôi môi mỏng và hình dạng rất đẹp mắt. Có thể thấy anh cũng không quá muốn dung nhập vào trong không khí Halloween.

Người đàn ông tùy ý liếc qua phía Tống Chiết Ý, hiển nhiên đã nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, mang theo chút ý cười trêu chọc cô, hỏi: “Ai là Hắc Vô Thường.”

Nhất thời, cả người Tống Chiết Ý giống như bị điện giật, nổi lên cảm giác tê dại.

Mặt cũng đỏ lên.

Nhưng vẫn muốn nghe người đàn ông nói thêm vài câu.

Tống Chiết Ý là người cuồng giọng nói, nhưng với ánh mắt luôn soi mói của cô, cho tới bây giờ thì giọng nói của người đàn ông này là khiến cô kích động nhất.

Bạch Vô Thường nói với người đàn ông: “Nhưng trang phục này của anh cũng rất giống, hihi, đưa vòng nguyệt quế của em cho đại ca này.”

Bạch Vô Thường cởi mũ ra, muốn đưa cho người đàn ông, lại bị vô tình ngăn cản.

“Nhàm chán.”

Tống Chiết Ý siết chặt nắm đấm.

Lỗ tai sắp bị cháy rồi.

Lúc này, giọng nói hoảng sợ của Erickson truyền đến: “Song, go... Leave here.”

Cô bị kéo trở lại thực tại.

Tầm mắt của người đàn ông chỉ dừng lại ngắn ngủi trên người Tống Chiết Ý, liền dừng lại trên người Erickson đang ngồi xổm trên mặt đất giống như chim cút, còn nhắm mắt âm thầm nhắc cô.

Bạch Vô Thường cũng nhìn sang, hả hê khi người gặp họa: “Chậc, quỷ nhát gan, còn không bằng con gái người ta.”

“Cậu còn không xem cậu là cái dạng quỷ quái gì.”

Người đàn ông áo đen đi qua bên cạnh Tống Chiết Ý, lúc đến sát bên người gọi bạn, giọng nói như nổ tung khi ở khoảng cách quá gần.

“Chu Văn Nguyên đi thôi, đừng dọa người ta sợ thật.”

Trên đường yên tĩnh, Tống Chiết Ý sững sờ tại chỗ, có thể nghe được tiếng tim đập kịch liệt của mình.

Tiếng bước chân xa dần, giọng nói của Bạch Vô Thường rất lớn, theo gió đưa vào tai cô.

“Anh Giác, anh có thấy không, hình như cô ấy hóa trang thành Hằng Nga đấy.”

“Không phải Sadako sao?”

“Không phải, có ôm thỏ trong lòng mà.”

“...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play