Kiến Sầu có mắt trụ nhưng nó chỉ có thể nhìn chuyện quá khứ. Nếu so với cách nhìn của con người thì từ một điểm bất kỳ, chiều soi của mắt trụ chiếu thẳng về trước, còn mắt vũ thì tầm nhìn trải rộng theo phương ngang. Hai mắt hợp lại mới có thể thấy rõ được tiền căn hậu quả và đủ thứ biến hóa khác.
Trong bốn mươi bốn năm qua, nàng buộc phải dùng mắt trụ để tìm thanh kiếm này.
Nhưng thậm chí lúc Phó Triêu Sinh có ở Tuyết Vực năm ấy, dù vận dụng cả mắt vũ và mắt trụ đi nữa thì cũng không tài nào nhìn ra được một số điểm nho nhỏ liên quan đến Tạ Bất Thần như vậy, bao nhiêu đó đủ thấy trong người y đúng là có điểm mờ ám.
Mà hôm nay, nhờ có cục diện của Mộng Thiên Mỗ gây nên, nàng rốt cục cũng biết được cây kiếm này ở đâu...
Thất phân phách cơ đấy !
Cho đến tận bây giờ Kiến Sầu vẫn còn nhớ tám chữ viết trên ô cửa sổ trong căn nhà ở thành Uổng Tử : Giết Tạ Bất Thần, trảm thất phân phách !
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT