- Hình như chúng ta mới thấy lần đầu tiên đúng không ?
Trên nóc nhà cao cao, dưới chân là lớp lớp mảnh ngói cái nào cái nấy đều lớn hơn cả thân người, Lục Diệp lão tổ ngồi đó trông ra, đoạn vừa mỉm cười vừa nói với Kiến Sầu vẫn đứng y nguyên như trước sau vách kính đã bị phá bể.
Kiến Sầu nghĩ trước sau gì cũng sẽ bị nhìn ra nhưng không ngờ Lục Diệp lão tổ mới liếc sơ qua đã phát hiện ra ngay.
Người chỉ cần có nửa ngày là đủ để hiểu thấu Cửu khúc hà đồ quả thực có khác.
Kiến Sầu cũng cười theo. Nàng đi tới ngồi xuống cạnh Lục Diệp lão tổ, dõi mắt nhìn ra đất nước hoang tàn vô biên to lớn ở bên dưới, sau đó liền đáp : "Cái cảm giác này thật đúng là kỳ diệu. Con người ta sống ở đời khi tỉnh táo khi giả dối. Nhưng hễ đêm tới, đến khi nhắm mắt lại thì đối với chuyện xảy ra ban ngày, tất cả những gì nặng nề áp lực, chôn sâu trong thâm tâm chẳng ai hay biết lại hiện ra trong mơ. Các giấc mơ đó có lúc rất thẳng, có lúc lại mang ý nghĩa tượng trưng. Bởi vậy bây giờ nghĩ lại mới thấy cái vị Mộng Thiên Mỗ này thật cao tay. Từ trong mộng nhìn người nhiều khi có thể thấy được thứ mà mình cần."
- Nhưng cô đi tìm từng người như vậy, lúc nhìn trộm mộng cảnh của người ta thì đồng thời cũng phải chịu để cho người ta nhìn trộm lại mộng cảnh của mình.
Tay mân mê nét họa tiết to lớn trên miếng ngói, Lục Diệp lão tổ ngẩng đầu nhìn lên thiên không trắng toát với vầng mặt trời đen kịt trên cao, đoạn hỏi : "Cô không ngại chút nào ư ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play