Chỉ một câu như vậy thôi nhưng nó tiết lộ rất nhiều điều.
Tạ Bất Thần vốn đang thắc mắc về thân phận "Ứng Hủy". Hơn nữa ban nãy y lại còn bị một nguồn lực cực mạnh đánh úp cho nên bây giờ dù cái vị mang tên "Ứng Hủy" này có khoác lên người một lớp da lạ hoắc đi nữa thì y làm gì lại chẳng đoán ra ?
Nhất là "Ứng Hủy" lại mở miệng nói năng như vậy với Kiến Sầu.
Đất nước đổ nát khổng lồ này trông cực kỳ trống trải. Con người đứng ở đây chẳng khác gì như đứng giữa một nơi hoang vu mênh mông, ai nấy đều nhỏ bé hệt như con sâu cái kiến.
Máu yêu còn dính trên đầu mũi kiếm Nhất Tuyến Thiên anh ánh lóe lên dưới sắc trời sáng sủa.
Kiến Sầu nhìn lại "Ứng Hủy". Nàng thấy được thương tích và muôn trùng khó hiểu ẩn sâu dưới đáy mắt hắn. Cái vẻ ấy thực giống như năm xưa hắn đứng đối mặt với nàng, móc trái tim đó ra.
Nàng hiểu hắn muốn có một câu trả lời rõ ràng, nhưng rốt cục vẫn im lặng đưa kiếm cản trước người Tạ Bất Thần, tuyệt chẳng nhích đi lấy nửa phân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT