Ôn Diễm và Hàn Sanh vừa rời đi chưa bao lâu, Bạch Uyên đã đến khám lại cho Ôn Giác.
Ôn Giác bị thương ở bên ngực trái, kéo vạt áo xuống, tháo lớp sa mỏng che vết thương. Khi lớp sa vừa được gỡ ra, Giang Sấm lập tức ngây người, vì lực tay hơi mạnh một chút mà làm rách miệng vết thương vừa mới se lại. Ôn Giác đau đến hít một hơi lạnh.
“Ta… xin lỗi…” Giang Sấm hoàn hồn, áy náy đến tay chân luống cuống, chỉ biết ngẩn người nhìn vết thương đã ngừng chảy máu nhưng vẫn mang sắc đỏ nhàn nhạt. Vết thương do kiếm xuyên qua, dấu vết nơi da thịt không thể làm giả.
Hôm đó, hắn tận mắt nhìn thấy Bạch Uyên rút kiếm cầm máu cho Ôn Giác. Bây giờ nhớ lại, hắn sao có thể còn nghi ngờ...
Ôn Giác khẽ nhếch môi, trêu ghẹo hắn: “Ta còn đang bị thương đấy, lúc này chàng lại nghĩ đến mấy chuyện không đứng đắn gì vậy hả?”
Bạch Uyên liếc mắt, thản nhiên nói: “Hai người các ngươi cứ thế này ngay trước mặt ta, đừng trách ta ra tay không lưu tình.”
Muốn tình cảm lãng mạn gì đó thì cũng đợi ông đây đi khỏi đã!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play