Ôn Diễm lần này đến rất vội, giữa chân mày mang theo vẻ mệt mỏi. Nàng vừa mặc cung phục, búi tóc đơn giản, mới hạ triều xong, bàn bạc chính sự với các triều thần xong là lập tức không kịp nghỉ ngơi mà đến ngay. Bên cạnh còn dẫn theo Hàn Sanh.
Chỉ là lần này người đi theo nàng rõ ràng đông hơn nhiều, một phần thị vệ canh giữ ngoài cửa phủ tướng quân, một phần thì trấn giữ trong phủ.
Ôn Giác nhìn thấy trong lòng cũng không cảm thấy nàng phô trương quá mức, chỉ thấy lo lắng dâng lên trong lòng. Những kẻ âm thầm muốn ám sát hoàng tỷ và mình, càng ngày càng nhiều.
Hàn Sanh mỉm cười ôn hòa, bước lên trước cúi người thi lễ: “Tham kiến Cẩn Vương điện hạ, Giang tướng quân.”
Giang Sấm cũng khom người hành lễ với Ôn Diễm. Thấy Ôn Giác cũng định hành lễ, Ôn Diễm liền nhàn nhạt mở lời: “Ngồi đi, không cần đệ hành lễ với ta.”
Nói xong lại gật đầu với Giang Sấm: “Không cần khách sáo vậy. Nếu thật sự không gắng gượng nổi, bản cung sẽ làm chủ, giúp ngươi kéo dài thời gian xin nghỉ.”
Dù sao cũng là đệ phu của nàng được một năm, lại là người không tệ, không thể soi ra lỗi gì, dù là công hay tư, Ôn Diễm đều có phần thưởng thức hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT