Đau quá…
Ôn Giác cảm thấy cơ thể mình ngày càng nhẹ bỗng, như đang phiêu lơ giữa không trung, chẳng tìm được điểm tựa nào. Xung quanh y chỉ còn một màu đen tối mịt mờ, y lạc lõng bước đi mà chẳng rõ phương hướng.
Không biết trôi dạt bao lâu, đột nhiên như bị một sức mạnh kéo chặt, xuyên qua màn mê mờ thật sâu, trước mắt hiện ra một bóng người, chậm rãi đứng lại.
Bóng người ấy gầy yếu, dáng cao nhỏ, khoác một chiếc trường bào xanh thẫm, rộng thùng thình đến nỗi không vừa thân hình hắn. Dù trang phục có phần luộm thuộm, nhưng khí chất lại phi phàm, khiến người ta nghĩ ngay đến những tiên nhân trong truyền thuyết. Tóc dài buộc bằng dải lụa màu xanh nhạt phất phơ trong gió, như một cõi tiên thoát tục.
Người ấy ngồi trong đình, tay sờ sờ trên bàn cờ ngọc khắc tinh xảo, da tay tái nhợt, từng gân xanh hiện rõ, trông như xác chết biết đi. Cử động của hắn thong thả, nhưng mỗi lần dùng lực dường như có thể bẻ gãy cả những quân cờ cứng nhất.
Động tác này thật quen thuộc, khiến Ôn Giác tò mò.
Y muốn nhìn rõ hơn, người kia là ai? Rốt cuộc là ai đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play