Giang Sấm nghe đến đó, hốc mắt liền đỏ bừng, xúc động đến mức nóng cả viền mắt. Trước mặt Gia Cát Thanh, hắn lại ngại ngùng không dám rơi lệ, chỉ siết chặt tay Ôn Giác, giọng khàn khàn mà nhỏ nhẹ nói:
“Ta còn tưởng rằng em không hiểu… Có thể nghe được em nói như vậy, đời này của ta thật sự không uổng!”
Trời mới biết hắn đã chờ bao lâu? Kiếp trước Chấp Ngọc đem tất cả tâm tư giấu thật sâu trong lòng, mãi đến khi hai người cùng chạy nạn, Giang Sấm mới biết y luôn sống rất vất vả — nhưng khi đó thì đã muộn.
Hiện tại rốt cuộc được nghe Chấp Ngọc chân thành bộc bạch, trong lòng Giang Sấm kích động đến mức chỉ muốn ôm y khóc lớn một trận! Nhưng đáng tiếc bên cạnh lại có một Gia Cát Thanh phá hỏng bầu không khí.
Ôn Giác trong lòng chột dạ, không dám đáp lại cảm xúc của Giang Sấm. Vừa rồi những lời kia, chẳng qua là nói cho Gia Cát Thanh nghe, mà Gia Cát Thanh có tin hay không cũng chưa biết. Y không làm tổn thương Giang Sấm thì đúng, nhưng không có nghĩa là chưa từng lợi dụng hắn.
Nếu Gia Cát Thanh vì Giang Sấm mà thay đổi lập trường, hiểu lầm rằng y thật sự muốn tranh đoạt ngôi vị, vậy vì sao y không thuận nước đẩy thuyền, kéo Gia Cát Thanh về phe mình?
Người như Gia Cát Thanh thoạt nhìn có vẻ tùy tiện, không đáng tin, nhưng Ôn Giác nhìn ra được — hắn là người rất coi trọng tình nghĩa. Nếu không đã chẳng vì Giang Sấm mà dùng đến cả nhân tình, mời thần y đến chữa mắt cho Ôn Giác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play