Trong đình im ắng lặng lẽ một lúc lâu, Gia Cát Thanh nheo mắt lại, cảnh giác nhìn Ôn Giác.Y vừa thừa nhận như vậy, ngược lại lại khiến Gia Cát Thanh cảm thấy bất an, âm thầm suy đoán xem rốt cuộc y đang tính toán điều gì.
Ôn Giác lặng lẽ chờ phản ứng của bọn họ. Giang Sấm vẫn còn đang trầm mặc. Ôn Giác khẽ đưa tay sờ lên cánh tay hắn, từ từ trượt xuống, cuối cùng mười ngón tay đan chặt lấy tay hắn.
"Vân Xuyên, chàng giận ta sao?" Ôn Giác ngẩng đầu, vẻ mặt như sợ hãi bất an mà ngóng chờ Giang Sấm hồi đáp, ánh mắt mang theo uất ức rũ xuống, khẽ nói: "Chàng muốn biết điều gì, ta sẽ nói hết với chàng, đừng giận được không?"
Giang Sấm cúi đầu nhìn y, không hề tức giận. Những chuyện này, cho dù thực sự là do Chấp Ngọc một tay sắp đặt, hắn cũng hoàn toàn không lấy làm lạ. Vốn dĩ hắn chẳng để tâm đến mấy chuyện đó.
Điều hắn phản bác, chỉ là vì Gia Cát Thanh cứ khăng khăng gán cho Chấp Ngọc những mục đích mưu đồ sâu xa kia. Cho dù là ở kiếp trước, Chấp Ngọc cũng chưa từng thật sự làm tổn thương hắn lần nào.
So với bất kỳ ai khác, Giang Sấm càng rõ hơn ai hết Ôn Giác là người như thế nào. Hắn từng thấy y trong lúc rực rỡ hiển hách, cũng từng chứng kiến y lúc khốn cùng tơi tả.
Giờ phút này, Ôn Giác nhìn có vẻ như ngoan ngoãn nhận sai, thực chất là đang dựng lên một lớp vỏ mới, lại một lần nữa đeo lên chiếc mặt nạ vốn đã gỡ xuống vất vả lắm mới được, cố tình giấu đi tất cả những gai nhọn có thể tổn thương đến người bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play