Lại thêm hai ngày trôi qua, Ôn Giác được Giang Sấm bế từ phòng của Bạch Uyên trở về.
Bạch Uyên nhìn Ôn Giác đang hôn mê bất tỉnh, lần đầu tiên sau khi trị liệu kết thúc chủ động mở miệng nói chuyện với Giang Sấm: "Nửa tháng tới để y nghỉ ngơi cho tử tế, không được làm chuyện đó, cũng không cần đưa tới chỗ ta nữa. Cứ để y dưỡng thân, tĩnh dưỡng. Bây giờ phần lớn khí huyết ứ đọng trong cơ thể ta đã khai thông xong, kế tiếp ta muốn tăng liều thuốc để bắt đầu bài trừ độc tố tích tụ. Nếu thân thể y quá yếu, chịu không nổi thì sẽ chết đấy."
Một chữ “chết” sắc bén kia khiến trái tim Giang Sấm run lên, hắn siết chặt vòng tay đang ôm Ôn Giác, không dám buông lơi nửa phần, hít sâu một hơi rồi nghiêm túc nói: "Vâng! Đa tạ thần y! Tại hạ nhất định sẽ nghiêm khắc tuân theo. Còn điều gì cần lưu ý hay dặn dò nữa không?"
Bạch Uyên thu dọn hòm thuốc. Đồ đạc của hắn rất ít, quần áo cũng chỉ có hai bộ. Ngoài những chai lọ treo trên tường và đặt trên bàn, trong phòng chẳng còn thứ gì đáng kể.
Thấy hắn thu luôn cả mấy chai lọ kia, Giang Sấm nhất thời căng thẳng, ngỡ rằng hắn muốn rời đi, do dự mãi mà không dám mở lời hỏi.
May thay, Bạch Uyên lên tiếng giải thích: "Ngươi đưa ta chút tiền, nửa tháng tới ta sẽ ra ngoài tìm vài loại dược liệu hiếm. Chỉ có ta biết chúng ở đâu. Yên tâm, đúng hạn ta sẽ trở về."
Giang Sấm thở phào nhẹ nhõm. Đây là lần đầu tiên vị thần y này mở miệng hỏi tiền mình, hắn vội vã tươi cười lấy lòng: "Cần bao nhiêu? Ta bảo quản gia chuẩn bị ngân phiếu cho ngài! Một trăm lượng đủ chứ? Hay là quá ít? Năm trăm lượng nhé? Thần y, ngài đừng khách khí."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play