Con ngựa bị buộc bên gốc cây, hai người cứ thế nắm tay nhau, chậm rãi dạo bước bên hồ Tương, tâm tình thả lỏng, nhẹ giọng trò chuyện.
Giang Sấm kể về thời mình còn chưa ra chiến trường, những chuyện thú vị khi ở quê:“Đừng nhìn ta khi đó mới mười ba tuổi, chứ ta có thể một mình cày ba mẫu ruộng đấy! Trong thôn ai cũng khen ta khỏe hơn cả đám trai tráng! Trong làng không biết bao nhiêu ông nội, ông ngoại nhắm trúng, muốn gả con gái cho ta!”
Hắn không kìm được, khoe khoang trước mặt phu lang, khoe rằng mình có thể làm được nhiều việc.
Ôn Giác bình thản hỏi: “Cũng đúng tuổi đính thân rồi, vậy lúc ấy chàng đã đính hôn chưa?”
Phản ứng này không giống bình thường. Nếu là trước kia, Chấp Ngọc nhất định sẽ nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và ý cười, nói: “Phu quân thật giỏi!”
Không lẽ đang ghen? Giang Sấm cố nhịn cười, làm bộ bình tĩnh, nhanh chóng phủ nhận: “Tất nhiên là chưa. Nếu ta đã đính hôn thì sao có thể thành thân với Ngũ hoàng tử điện hạ – tiên nhân hạ phàm như em đây chứ?”
Ôn Giác trong lòng vẫn thấy không thoải mái, bước chân khựng lại: “Vậy nếu lúc đó chàng đã đính hôn thật, thì chàng tình nguyện kháng chỉ cũng không chịu thành thân với ta à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play