Tú tài rung đùi đắc ý, cố ý không nói ngay, chờ mọi người quanh bàn ăn uống no đủ xong mới chậm rãi lên tiếng:
“Năm đó Thánh Thượng đi lễ Phật, tình cờ gặp Thần phi, kinh ngạc như gặp tiên nữ! Ngài lập tức phá lệ thăng chức, đưa vào cung chưa đầy ba tháng đã sắc phong làm Thần phi. Một chữ 'Thần' thôi cũng đủ chứng tỏ Thánh Thượng yêu thương nàng tới nhường nào. Thần phi được sủng ái suốt mấy năm trời, đừng nói các phi tần khác, ngay cả Hoàng hậu cũng hiếm khi được gặp hoàng đế!”
Giang Sấm kéo Ôn Giác tìm đại một chỗ ngồi xuống. Nếu Chấp Ngọc muốn nghe, vậy thì ngồi nghe cho đàng hoàng.
Về chuyện Thần phi, Giang Sấm cũng chỉ từng nghe đôi ba câu đồn đại ngoài phố, đa phần là tò mò không biết nàng đẹp đến mức nào, sinh ra một đôi trai gái có bao nhiêu xuất sắc, lại vì sao đột nhiên thất sủng?
Trước kia Giang Sấm cũng không thấy hứng thú, nhưng giờ thì khác rồi. Đó là mẫu phi ruột của Chấp Ngọc, nếu nàng còn sống, hắn cũng nên gọi là “mẫu phi”.
Hơn nữa, từ khi người kia bắt đầu nhắc đến Thần phi, Chấp Ngọc bên cạnh liền im lặng không nói, chẳng biết tâm trạng ra sao. Giang Sấm hơi lo, cứ nắm chặt tay y không buông.
“Nhưng ở đây dùng bữa trưa rồi? Hay để ta bảo người chuẩn bị chút đồ ăn, chúng ta vừa ăn vừa nghe, coi như giải khuây.” Giang Sấm khẽ hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play