“Mẫu phi với hoàng tỷ... đích thân ủ?” Giang Sấm gian nan lặp lại mấy chữ ấy, ánh mắt dán chặt vào vò rượu trên bàn, đầu óc như có sấm nổ, cả người cứng đờ tại chỗ.
Ôn Giác biết hắn đang nghĩ đến điều gì. Kiếp trước y chưa từng mộng thấy, nhưng những chuyện kia đều do Vân Xuyên kể lại cho y nghe.
Khi đó, Vân Xuyên nói bằng giọng trĩu nặng hối hận và day dứt, dù đã nhiều năm trôi qua vẫn còn nhớ rõ những việc tưởng như nhỏ nhặt không đáng nhắc tới. Chẳng biết rốt cuộc chúng đã ám ảnh hắn dưới đáy lòng suốt bao nhiêu năm?
Ấy là khi giữa bọn họ bùng nổ mâu thuẫn, cũng là lần đầu tiên Giang Sấm hung dữ với y như vậy.
Ôn Giác vốn không uống rượu. Y là kẻ mù phiền phức, rượu vào chỉ khiến càng thêm liên lụy người khác, huống chi thân thể y từ lâu đã không cho phép y đụng đến rượu.
Cái gọi là “vò rượu” ấy, vốn chỉ có thể là một loại khả năng duy nhất...
Với Ôn Giác, chiếc vò rượu này cực kỳ quan trọng. Đó là một trong số ít di vật mẫu phi để lại cho y. Y chỉ biết vò rượu được chôn dưới gốc đào khô trong Quan Sư cung từ lâu, chưa từng gặp qua, cũng chẳng nỡ đào lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play